Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4994

Bên kia Kiều Niệm vừa nói xong thời gian đại khái. Cố Tam liền thấy Vọng gia nhà mình mất hết cả giá: “Được, ta qua đón ngươi sớm nửa tiếng.” Cố Tam: ...... Đầu bên này, Diệp Vọng Xuyên đã cúp điện thoại, cúi người trả lại điện thoại di động, gấp sách lại, nói với Cố Tam: “Phía Ti Tuyết cho người để mắt kỹ, đừng để nàng lại giở trò yêu thiêu thân.” Ti Tuyết hiện tại đang trong thời gian chờ điều tra, dựa theo quy định là không thể rời khỏi Kinh thị, càng không thể xuất ngoại... Tóm lại, nhìn thì như được tại ngoại nhờ bảo lãnh, nhưng thực tế không khác gì bị giam ở cục cảnh sát. Diệp Vọng Xuyên không lo nàng bỏ trốn, mà lo hơn việc nàng ở nhà trong thời gian chờ điều tra lại làm phiền đến Kiều Niệm. Hắn chống khuỷu tay lên lưng ghế sô pha, người ngả ra sau, suy nghĩ một lát, nghiêng đầu lại dặn dò Cố Tam: “Cấm ngôn tài khoản của nàng đi.” Cố Tam ngước mắt nhanh chóng liếc trộm người đàn ông, trong lòng gào thét, rất muốn nói Kiều tiểu thư bình thường không lên mạng, căn bản không để ý những lời lẽ trên mạng. Nếu không phải lần này Ti Tuyết liên lụy đến Giang thiếu, Kiều tiểu thư có lẽ đã lười mở tài khoản chính lên tiếng trên mạng. Ti Tuyết dù có dùng tài khoản nói bậy bạ trên mạng nữa thì cũng không ảnh hưởng tới Kiều tiểu thư...... Diệp Vọng Xuyên xoay xoay chiếc nhẫn mã não đen trên lòng bàn tay, mi mắt cụp xuống, còn nghĩ tới một việc: “Còn có cái siêu thoại kia.” Cố Tam giành trả lời: “Ta bảo bọn họ cấm ngôn những fan hâm mộ nói lung tung kia.” Ai ngờ Diệp Vọng Xuyên mở mắt, giọng điệu lạnh lùng cứng rắn: “Không cần phiền phức như vậy, trực tiếp đóng lại. Nàng cũng không cần loại diễn đàn mang tính giải trí này.” Cố Tam: ...... Mí mắt hắn giật liên hồi, muốn nói rốt cuộc là Kiều tiểu thư không cần đến diễn đàn mang tính giải trí, hay là vì người quản lý đứng sau diễn đàn của Kiều tiểu thư là Ôn thiếu. Cố Tam dù nén một bụng đậu đen rau muống, nhưng thực sự không dám phun tào nửa lời, gật gật đầu, cực kỳ nghiêm chỉnh: “Vâng, Vọng gia.” Diệp Vọng Xuyên giơ tay nhìn đồng hồ, cách thời gian Kiều Niệm nói còn gần một tiếng nữa, hắn đứng dậy cầm lấy áo khoác vắt trên ghế sô pha và chìa khóa xe, chuẩn bị đi ra ngoài. “Ta đi đón người.” Cố Tam đuổi theo: “Nhưng mà......” Diệp Vọng Xuyên đã mặc áo khoác dạ vào, một tay mở cửa, không cho hắn cơ hội nói 'nhưng mà', bước vào thang máy, nhấn nút đi xuống. Cửa thang máy khép lại. Cố Tam mới thốt ra được: “Ngài còn chưa bôi thuốc......” *** Thành đại sư đang ở trong căn cứ thí nghiệm phía ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận