Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 3821

“Nữ hoàng tồn tại là vì để chứng minh sự vinh quang huy hoàng của ẩn thế gia tộc. Nếu Nữ hoàng này không chỉ không thể đảm nhiệm tốt vai trò biểu tượng, mà còn liên tục mang đến phiền phức và tai họa cho chúng ta, với tư cách là một trong những trưởng lão của Xu Mật Viện, ta có nghĩa vụ đứng ra nói thay cho các gia tộc cấp dưới.” “Ta yêu cầu khởi động cơ chế vạch tội của Xu Mật Viện, vạch tội Nữ hoàng.” “Nếu như nàng không biết làm một người lãnh đạo, vậy nàng nhất định phải rời khỏi vị trí này, thoái vị.” Lời nói này của hắn có thể nói là quá mức.
Tiết Lão ban đầu còn chấn kinh vì hắn thẳng thắn đề xuất cơ chế vạch tội, nhưng sau đó cũng không lập tức phản đối một cách dứt khoát như trước kia.
Tiết Lão trầm mặc hồi lâu, mệt mỏi mở miệng nói: “Vạch tội Nữ hoàng không phải chuyện nhỏ, ngươi để ta suy nghĩ lại một chút.” Côn Đình híp mắt nhìn hắn: “Ta không phải đang thương lượng chuyện này với phái bảo thủ. Nếu ngươi không đồng ý, phái trung lập chúng ta sẽ khởi xướng chương trình vạch tội lần này.” Tiết Lão đột nhiên trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi nhất quyết phải vạch tội Nữ hoàng.” “Đương nhiên.” Côn Đình làm việc luôn luôn mạnh mẽ quyết đoán, cũng không hề che giấu suy nghĩ của mình, nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt hai người chạm nhau tóe lửa giữa không trung.
“Nàng đức không xứng vị, nên nhường vị trí này ra!” “Ngươi......” Tiết Lão trong lòng rối bời như tơ vò.
Hắn cũng cảm thấy hành vi lần này của Nhiếp Thanh Như quá bốc đồng, tự đặt mình vào thế hiểm, ép buộc tất cả mọi người trong ẩn thế gia tộc phải nhúng tay vào tranh chấp ở phi pháp khu.
Thế nhưng, vạch tội một vị Nữ hoàng không phải chuyện nhỏ, không phải trò đùa.
Nhiếp Thanh Như trước đây đã vì ẩn thế gia tộc mà hi sinh quá lớn, bao gồm cả việc hi sinh hôn nhân của mình và người con gái duy nhất...
Những công lao này vẫn còn đó, vậy mà bọn họ lại muốn vạch tội Nhiếp Thanh Như.
Trong lòng Tiết Lão vẫn thầm cảm thấy sự trừng phạt này là quá nặng!
Ngay lúc hắn đang nhíu chặt mày, do dự muốn nói một lời công đạo giúp Nhiếp Thanh Như.
Lôi Khải, người nãy giờ vẫn đứng một bên không tỏ thái độ, đột nhiên xen vào, dùng ánh mắt mang theo áy náy nhìn hắn, nói ra quan điểm của mình: “Ta cũng đồng ý với đề nghị của Đại chủ giáo.” Đến lúc này.
Hai trong ba phái của Xu Mật Viện đã đứng về một phía.
Tiết Lão hiểu rằng ý kiến của chính mình đã không còn quan trọng nữa, dựa theo quy tắc thiểu số phục tùng đa số của Xu Mật Viện, hắn không còn tư cách mở miệng từ chối.
Hắn nén cảm xúc xuống, cố gắng tranh thủ lần cuối cho Nhiếp Thanh Như: “Bất kể thế nào, cũng phải đợi Nữ hoàng từ phi pháp khu trở về rồi hãy nói.” “Được.” Côn Đình cũng hiểu rằng Nhiếp Thanh Như không có ở M Châu, bọn họ dù có lập tức khởi động chương trình vạch tội cũng vô nghĩa, nên đã sảng khoái đồng ý.
Tiết Lão thấy sự việc cứ như vậy được quyết định, trong lòng có chút thất vọng mất mát, nhưng cũng không tiện thể hiện ra trước mặt người khác.
Hắn bèn đứng dậy, tỏ vẻ mệt mỏi nói với những người khác: “Nếu mọi người đã thương lượng xong, thân thể ta không được khỏe, xin phép đi trước một bước.” Những người thuộc phái bảo thủ cùng phe với hắn đều đứng dậy tiễn hắn.
“Tiết Lão, ta đi cùng ngài.” “Tiết Lão, ta đi gọi xe.” Lão giả áo xanh suốt quá trình không nói lời nào, giữ lại chút thể diện cuối cùng cho mình mà rời khỏi tụ nghĩa đường.
Mãi cho đến khi bóng lưng của hắn khuất hẳn.
Lôi Khải lúc này mới thu hồi ánh mắt, chỉnh lại thái độ của mình, cung kính dò hỏi: “Đại chủ giáo, ta muốn hỏi ngài một chuyện, không biết có được không?” “Nói đi.” Côn Đình sửa sang lại giáo bào, vốn đang chuẩn bị rời đi, nghe vậy lại nể mặt hắn mà dừng bước, quay đầu nhìn về phía hắn.
Lôi Khải chần chừ một lát, rồi vẫn hỏi ngay trước mặt mọi người: “Chuyện ở phi pháp khu mà ngài vừa nói, có liên quan đến nàng sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận