Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1612

Chương 1612: Hiện trường Vọng gia g·i·ế·t c·h·ó quy mô lớn
Mãi cho đến mười phút sau.
ID trên khung chat cuối cùng biến thành “Đang nhập...”, hắn nín một hơi, lại gửi một đống lớn tin nhắn.
“Ngươi có biết ta thảm thế nào không.” “Mẹ ta cho rằng ta không làm việc đàng hoàng, suốt ngày chỉ biết chơi game, đủ kiểu giáo dục ta. Còn tìm cả thất đại cô bát đại di trong nhà đến cùng nhau dạy ta tư tưởng chính trị! Óc ta sắp nổ tung rồi, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội chạy ra ngoài.” “Vọng gia, gần đây ta đâu có đắc tội ngươi! O(╥﹏╥)o!” “O(╥﹏╥)o.” “O(╥﹏╥)o.” Hắn lại gửi liền một mạch bảy, tám tin nhắn qua.
Bên kia, Diệp Vọng Xuyên cuối cùng cũng trả lời hắn một tin.
Tần Tứ lập tức cúi đầu nhìn, miệng không nhịn được văng tục: “Dựa vào!” Chỉ thấy tin nhắn Diệp Vọng Xuyên thong thả gửi tới viết: “Lần sau nhớ kỹ chơi một tiếng rồi đi, đừng có lỳ ở đây.” Tần Tứ thoáng nghi ngờ mắt mình nhìn lầm.
Hắn đưa tay dụi dụi mắt, nhìn lại lần nữa, vẫn là câu nói đó.
Vô tình chết đi được.
Ai nói “Huynh đệ như tay chân, nữ nhân như quần áo”? Ai nói! Sao hắn có cảm giác ở chỗ Vọng gia, hắn mà tìm Kiều muội muội chơi thêm lát nữa là Vọng gia có thể chém hắn luôn vậy?!
Tần Tứ cầm di động, vừa tức vừa buồn cười, còn chưa kịp trả lời Wechat.
Tin nhắn của Trương Dương liền gửi tới.
Tần Tứ nhấn mở.
[Trương Dương: Tần thiếu, ngươi mau xem vòng bạn bè đi, Vọng gia đăng bài trên vòng bạn bè kìa.] [Sóng Trong Tiểu Bạch Long: ?] Tần Tứ chẳng hiểu ra sao, trả lời hắn một dấu hỏi.
Diệp Vọng Xuyên vốn là người vạn năm không đăng vòng bạn bè, dù sao từ khi hắn có Wechat của Diệp Vọng Xuyên tới giờ, chưa từng thấy Vọng gia đăng vòng bạn bè bao giờ.
Hắn từng nghi ngờ Vọng gia không biết dùng vòng bạn bè luôn ấy chứ!
Vọng gia đăng vòng bạn bè?
Tần Tứ nghĩ mãi không ra, nhưng vẫn tò mò nhấn vào xem vòng bạn bè của mình.
Bài đăng đầu tiên quả nhiên là avatar của Diệp Vọng Xuyên.
Avatar trắng tinh không có gì cả. Nickname Wechat của Diệp Vọng Xuyên cũng vô cùng đơn giản, chỉ một chữ cái Y.
Hắn đăng một tấm hình mới, tấm hình có vẻ như được chụp tùy ý từ một góc độ, là tay của một cô gái, trên tay đeo một chiếc vòng.
Tần Tứ phóng to tấm hình ra nhìn.
Nhìn thấy mặt dây chuyền của chiếc vòng.
Một bông hoa hướng dương thật đẹp mắt.
Không cần đoán, tác phẩm này của Vọng gia tuyệt đối được làm từ kim cương thật.
Hắn lại tập trung nhìn kỹ.
Khóe miệng đã hơi co giật.
Bàn tay kia... Bàn tay kia không phải là tay Kiều muội muội chứ?
Tần Tứ nhìn ra tám chín phần mười bàn tay trên tấm ảnh là của Kiều Niệm.
Hắn đã thấy hơi chua xót, lại thoát khỏi tấm hình, xem bài đăng vòng bạn bè của Diệp Vọng Xuyên.
——【Trong tầm mắt chẳng có ai khác, bốn phía đều là ngươi. Khi có ngươi, ngươi là mặt trời, ta chẳng thể rời mắt. Khi không có ngươi, cả bầu trời đầy sao cũng không bằng ngươi.】 Tần Tứ xem xong vòng bạn bè, chỉ cảm thấy tay mình thật tiện, tại sao lại phải nhấn vào xem chứ.
Xem cái gì chứ, có gì hay mà xem.
Cái này mẹ nó chính là hiện trường g·i·ế·t c·h·ó quy mô lớn!
Hắn không nhịn được nữa, cũng đăng một bài lên vòng bạn bè.
【Sóng Trong Tiểu Bạch Long: Mỗi một con cẩu độc thân chết đi, không có cặp tình nhân nào là vô tội cả!!! Lão tử chết rồi, cảm ơn đã mời!!!!!】 Tần Tứ đăng vòng bạn bè xong không bao lâu, Tần Mẫu lại gọi điện tới hỏi sao hắn còn chưa về. Hắn cất điện thoại, mang vẻ mặt như tráng sĩ chặt tay phát điên, lê bước chân nặng nề đi về.
Hắn thua rồi, không thể chọc vào đám cẩu tình nhân này.
Đặc biệt là loại như Vọng gia, vừa ra tay hiểm độc, lại tính toán chi li, còn rất biết cách chèn ép người!
* Diệp Vọng Xuyên rất ít khi đăng vòng bạn bè.
Cho nên hắn vừa đăng vòng bạn bè, cả giới thượng lưu Kinh Thị đều sôi sục.
Bên dưới toàn là lời khen ngợi.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận