Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 219

Chương 219: Bàn về trí thông minh, vẫn phải nhìn Vọng gia
Trong biệt thự của Giang Cách, Cố Tam đang líu ríu kể chuyện bát quái bên tai người đàn ông vừa mới rời giường.
“Vọng gia, lần này ngài đã đập nát mặt mũi Đường gia rồi. Ban đầu còn tưởng bọn họ sẽ yên tĩnh mấy ngày, ai ngờ bọn họ còn muốn đi tham dự tiệc sinh nhật của Kiều Sân kia.”
“Thật không hiểu nổi lão thái thái nhà họ Đường kia, xem ra cũng lớn tuổi rồi mà sao lại thích giày vò như vậy. Mới từ bệnh viện ra đã lại muốn đi tham gia tụ tập, nàng không thấy mệt sao.”
“Phải rồi, Vọng gia, Thị trưởng Viên hỏi ngài định xử lý Lương Hành kia thế nào. Bọn họ đã điều tra Lương Hành rồi, tiểu tử kia rất giỏi luồn cúi, những năm nay đã làm không ít chuyện xu nịnh thúc ngựa để leo lên cao. Hắn nhúng tay vào vụ án của Triệu Tĩnh Vi chính là vì muốn nịnh bợ Đường gia.”
“Ai ngờ lại đụng phải Kiều tiểu thư, tôn đại Phật này.” Mấu chốt là đụng phải Vọng gia nhà hắn, tôn đại Phật bao che khuyết điểm này.
Bọn họ muốn dùng dư luận để chèn ép Kiều tiểu thư, chẳng khác nào nhổ lông trên mông lão hổ của Vọng gia, không bị xử lý mới là lạ.
Xem Vọng gia nhà bọn họ kìa, vì theo đuổi cô vợ trẻ mà để biệt thự nhà mình không ở.
Ở nhờ nhà Giang thiếu bao lâu nay rồi.
Bây giờ ngay cả tiểu thiếu gia cũng dọn vào ở... Hiển nhiên đã cùng Kiều tiểu thư biến thành “một nhà ba người”, sống cuộc sống ở chung tạm bợ.
Nói cho cùng, haizz, nói về đáng thương thì vẫn là Giang thiếu đáng thương nhất.
Hắn cứ lải nhải bên tai Diệp Vọng Xuyên, nhưng người đàn ông chân dài kia lại chẳng thèm nhướng mi, dường như không nghe lọt tai chữ nào, chỉ mải chơi điện thoại.
Đôi mắt đen nhánh cực kỳ chuyên chú.
Ngón tay còn đang gõ chữ, không ngừng trả lời tin nhắn.
Cũng không biết đang trò chuyện với ai.
“Chào buổi sáng.” Vừa lúc này, Giang Ly mang hai quầng thâm mắt thật to đi từ trên lầu xuống, ngáp một cái, tự mình mở tủ lạnh lấy cốc rót nước, uống ừng ực xong, đầu óc choáng váng mới tỉnh táo lại một chút.
“Ngươi biết sinh nhật Kiều Niệm là ngày mấy tháng mấy không?”
Giang Ly vừa đặt cốc xuống, lập tức dựng hết gai nhọn toàn thân lên, cảnh giác hỏi lại hắn: “Ngươi hỏi cái này làm gì?” Vọng gia quá chó!
Bảo là đợi Niệm Niệm thi đậu đại học rồi mới ra tay, kết quả lại nói không giữ lời, ngày nào cũng mượn cớ đứa bé để tiếp cận em gái hắn.
Đúng là một tên đại lừa gạt!
Diệp Vọng Xuyên buồn cười nhìn hắn một cái, bá đạo nhướng mày, đường nét lông mày sắc bén, nói: “Kiều gia muốn tổ chức sinh nhật cho Kiều Sân, mời không ít người đâu.”
“Kiều gia tổ chức sinh nhật cho Kiều Sân mời không ít người thì liên quan gì đến sinh nhật Niệm Niệm...” Hắn chóng mặt nói xong, vỗ đầu một cái mới nghĩ thông suốt, lập tức nhìn về phía Diệp Vọng Xuyên, không hề nhận ra mình đã bị dắt mũi: “Ý ngươi là Niệm Niệm thấy nhà họ Kiều tổ chức sinh nhật cho Kiều Sân nên tủi thân?”
Diệp Vọng Xuyên nhớ lại dáng vẻ ngang tàng của cô gái trong đầu, đôi môi mỏng vừa đỏ vừa ẩm mịn cong lên, thản nhiên đáp: “Ta không có nói vậy. Kiều Niệm nàng không để ý những thứ này đâu. Ta chỉ cảm thấy những gì người khác có được, thì nàng cũng nên có.”
Ví dụ như một sinh nhật có đông đủ bạn bè, người nhà chúc phúc.
Ví dụ như một món quà sinh nhật mơ ước.
Quan trọng nhất là, loại người như Kiều Sân không xứng dẫm lên đầu nàng.
Giang Ly như một cơn gió chạy đi: “Đợi chút, ta đi hỏi bác cả, bọn họ chắc chắn biết sinh nhật Niệm Niệm ngày mấy.”
Không bao lâu sau, Kiều Niệm đang ở trường học đã nhận được tin nhắn oanh tạc từ người nhà.
【 Giang Ly: Niệm Niệm, ngươi tan học chưa? Có muốn ta qua đón ngươi không? 】 【 Giang Tông Cẩm: Niệm Niệm, ta về rồi, có muốn ăn gì không con gái, ba ba mang về cho (*?▽?*)】
Kiều Niệm nhìn cái icon người sau gửi tới, khóe miệng giật mạnh.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận