Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1447

Chương 1447: Vốn chẳng thèm ngó tới Giang Tiêm Nhu
Thích Lan Doãn liếc nhìn Giang Tiêm Nhu, người mà nàng từng xem thường nhưng bây giờ lại đang phong quang vô hạn, cười nhạt một tiếng, siết chặt lòng bàn tay, miễn cưỡng trả lời Thích Nghiên: “Cô cô, lát nữa ta lại đến tìm ngươi.”
“Được.”
Thích Nghiên không có thời gian nói chuyện riêng với nàng, đảo mắt đã bị người khác vây quanh.
Bàn tay xuôi bên người của Thích Lan Doãn siết chặt lại, khinh thường nhìn Giang Tiêm Nhu đang bị đám đông vây quanh, quay người rời đi, không hề ngoảnh lại....
Thế lực của Thích gia chủ yếu ở hải ngoại, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến địa vị và sức ảnh hưởng của bản thân Thích Nghiên.
Nàng là một thành viên của Thích gia.
Nhưng ở Thích gia, nàng lại là một sự tồn tại độc nhất vô nhị.
Ngay cả người cầm quyền Thích gia là Thích Dung Quang cũng phải nể mặt nàng, không vì điều gì khác, cũng chỉ vì Thích Nghiên đã gả vào một hoàng thất nào đó ở O châu.
Chồng của nàng là người thừa kế thứ ba của hoàng thất, bản thân nàng cũng được trao tặng danh hiệu Bá tước Phu nhân.
Những điều này đều không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là những vương thất này xưa nay vẫn có mối quan hệ muôn vàn sợi tơ với những nơi như Độc Lập Châu, Phi Pháp Khu, thế lực đứng sau bọn họ không thể xem thường.
Giang Tiêm Nhu bám víu được Thích Nghiên, tuyệt đối được xem là vượt cấp trèo cao.
Bao gồm cả lần này.
Giang Tiêm Nhu vào được Hiệp hội Dược Tề, cũng là nhờ Thích Nghiên bắc cầu dẫn lối ở giữa, tìm không ít mối quan hệ mới giúp cho Giang Tiêm Nhu thành công đi vào.
Chỉ dựa vào bản thân Giang Tiêm Nhu thì tuyệt đối không có tư cách vào nơi như Hiệp hội Dược Tề.
Chính vì nguyên nhân này.
Người nhà họ Giang trên dưới đối đãi Thích Nghiên có thể nói là long trọng hết mức có thể, Giang Nghiêu đi cùng suốt buổi, giới thiệu cho Thích Nghiên không ít mối quan hệ xã giao ở Kinh Thị.
Thích Nghiên cũng rất nể mặt hắn, suốt buổi đều tỏ thái độ vô cùng yêu thích đối với Giang Tiêm Nhu.
Bản thân Giang Tiêm Nhu đương nhiên thụ sủng nhược kinh, nói chuyện với Thích Nghiên vô cùng cẩn thận từng li từng tí, sợ mình có chỗ nào biểu hiện không tốt, không chiếm được sự yêu thích của vị mẹ nuôi có địa vị bất phàm này.
Nàng đích thân tiếp chuyện Thích Nghiên một lúc, rồi nói với Thích Nghiên: “Mẹ nuôi, ta đi chuẩn bị trước đây, ngươi cứ từ từ nói chuyện.”
Sự chuẩn bị mà nàng nói chính là tiết mục biểu diễn dương cầm. Trong tiệc nhận người thân lần này, Giang Tiêm Nhu đã sớm tính toán kỹ muốn thể hiện tài năng trước mặt Thích Nghiên, vì vậy đã nói trước với Thích Nghiên là muốn đàn tặng nàng một bản nhạc dương cầm.
Lúc này nàng đứng dậy, nhắc đến chuyện biểu diễn piano.
Thích Nghiên lập tức vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng, ôn hòa nói: “Ta đã sớm nghe nói tiếng đàn piano của ngươi rất hay, còn từng đoạt giải thưởng lớn quốc tế. Ta ở độ tuổi của ngươi còn chưa từng đoạt được giải thưởng nào, ngươi tuổi còn trẻ mà có được những thành tựu này đã rất lợi hại rồi.”
“Vậy ta chờ ngươi.”
Giang Tiêm Nhu được nàng khen đến mức vội vàng cúi đầu, nhưng trong ánh mắt lại không che giấu được vẻ kiêu ngạo: “Ân.”
Nàng lại nói một tiếng với Giang Tông Nam và Đường Uyển Như rồi rời đi trước.
*
Một bên khác.
Kiều Niệm đến trước vị trí mà Lục Chấp gửi định vị cho nàng, hỏi nhân viên phục vụ, sau khi xác định vị trí này là do một vị tiên sinh họ Lục đặt trước, nàng kéo chiếc ghế gần cửa sổ ra rồi ngồi xuống, gọi một ly nước chanh.
Nhân viên phục vụ rất nhanh đã mang nước chanh tới.
Kiều Niệm liền vừa uống nước, vừa nghịch điện thoại chờ người.
Mãi cho đến khi nàng uống hết cả ly nước chanh, Giản Cấm và Lục Chấp hai người vẫn chưa đến.
Nàng nhìn đồng hồ.
Mười một giờ bốn mươi lăm phút.
Cách giờ hẹn 12 giờ còn mười lăm phút.
Kiều Niệm có chút bực bội đứng dậy, cầm điện thoại lên, định đi vào nhà vệ sinh trước.
Nàng đội mũ lưỡi trai lên đầu, kéo vành nón sụp xuống, vừa đi vừa gửi tin nhắn cho Giản Cấm, nói cho nàng ấy biết mình tạm thời ra ngoài một lát.
Ngự Phủ rất lớn, bên trong trang trí theo phong cách kín đáo nhưng không kém phần sang trọng.
Sau khi Kiều Niệm gửi xong tin nhắn cho Giản Cấm, nàng đút điện thoại trở lại vào túi, thong thả ung dung đi về phía nhà vệ sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận