Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 176

Chương 176: Hẹn bọn họ đi dạo phố
Kiều Vi Dân hiện tại hối hận không gì sánh được, hối hận lúc trước không cùng Kiều Niệm **đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay**, càng hối hận chính mình đã nghe **gió bên gối** của mấy người đàn bà trong nhà, không cho Kiều Niệm sắc mặt tốt.
Nếu như lúc trước bọn hắn **đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay**, bọn hắn tối thiểu có thể đi theo dính chút ánh sáng.
Hắn chẳng thể nghĩ tới đứa trẻ **im lìm không ra tiếng** ở nhà bọn hắn, không chỉ được cha mẹ ruột cùng anh trai nuôi nấng tử tế, bản thân còn học giỏi, lại biết cả y thuật.
Kiều Vi Dân nhìn lại đứa con gái của mình còn đang bụm mặt khóc trên ghế sa lon, ngẫm lại lúc trước mình ở công ty xem tivi thấy được tiết mục phỏng vấn kia.
Da mặt một trận căng lên phát nhiệt.
Thẹn đến hoảng.
Lại còn khó chịu.
Hắn đứng ngồi không yên.
Không được, ngày mai hắn còn phải đến trường học một chuyến.
*
Kiều Niệm từ trên lầu đi xuống, đổi một bộ trang phục áo trùm đầu, áo hoodie dài màu mực nhạt phối hợp với đôi giày đinh tán dưới chân, phong cách cực kỳ ngầu.
Trên đầu đội một cái mũ lưỡi trai, che khuất hơn phân nửa gương mặt xinh đẹp kia, chỉ còn lại một đoạn cằm với đường cong trôi chảy.
Còn có đôi môi màu hồng phai.
Nhìn thấy mấy cặp mắt dưới lầu đồng loạt nhìn mình, Kiều Niệm đè vành nón thấp xuống, môi đỏ câu lên, có chút không tự nhiên mở miệng nói: “Buổi tối ta vừa vặn không có việc gì, các ngươi có muốn đi dạo phố không?” Cố Tam liền thấy Vọng gia nhà mình cùng tiểu thiếu gia đồng thời con ngươi sáng lên.
Vượt Thành không thể so với Kinh Thị.
Trung tâm thương mại tốt nhất cũng chỉ có bấy nhiêu nhãn hiệu hàng đầu.
Tới gần chạng vạng tối, trên phố thương mại có rất nhiều dân **bạch lĩnh** tan tầm.
Còn có rất nhiều **tiểu tình lữ** hẹn hò ăn tối rồi cùng nhau đi dạo phố.
Tổ hợp Kiều Niệm cùng Diệp Vọng Xuyên này vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
Diệp Vọng Xuyên không cần phải nói, thân cao chân dài, như một cái **hành tẩu móc áo**, gương mặt tuấn tú **điên đảo chúng sinh** kia càng như **tự nhiên vật sáng**, hấp dẫn ánh mắt của người khác phái.
Kiều Niệm đội mũ nên bọn hắn không nhìn thấy mặt, nhưng chỉ dựa vào cặp đùi vừa dài lại cân xứng kia cùng cái cằm chỉ lộ ra một nửa, đứng bên cạnh người đàn ông xuất chúng như thế vậy mà không hề **rơi xuống gió**.
Tự nhiên cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác phái.
Nhưng người hấp dẫn nhất lại là đứa bé được bọn họ dắt tay một trái một phải kia.
Tiểu hài tử mới hơn 5 tuổi, dáng dấp cực kì lanh lợi, mặc một bộ hoodie cùng tông màu xanh mực, phối hợp với quần short jean, trên chân lại đi một đôi ủng da ngắn nhỏ giống hệt cô gái bên cạnh, nhìn vừa đáng yêu lại vừa ngầu.
Trên quần áo còn in một hình con mèo đáng yêu, không chỉ vậy, trên cổ áo hắn còn cài một cái trâm cài áo Winky lấp lánh.
Cũng là hình con mèo.
Hắn đi trên đường loạng choạng, đi không nhanh, nhìn kỹ bước đi của hắn sẽ phát hiện chân trái hắn có chút khập khiễng.
Nhưng người đàn ông và cô gái nắm tay hắn rất ăn ý đi rất chậm, về cơ bản là đi theo nhịp bước của hắn.
Cố Tam nhìn từ xa, thật sự nhìn ra cảm giác như **một nhà ba người**.
Quần áo Vọng gia mặc là chiếc áo sơ-mi kia do Kiều tiểu thư mua.
Đúng lúc là màu mực.
Kiều tiểu thư thì mặc chiếc áo hoodie màu xanh mực, nhìn từ xa cũng là màu mực.
Tiểu thiếu gia thì càng không cần nói, vừa nghe muốn ra ngoài dạo phố, đã không kịp chờ đợi chạy đến phòng của mình lục tung tìm ra một bộ quần áo cùng màu sắc với Kiều tiểu thư, cái **tiểu tâm tư** muốn mặc đồ **mẹ con trang** đều nhanh tràn ra tới.
Trai xinh gái đẹp, em bé đáng yêu.
Lại còn cùng mặc đồ một tông màu.
Cảm giác hình ảnh kia......
Cố Tam nhịn không được đi theo ở phía sau lấy điện thoại di động ra chụp một tấm gửi cho Diệp Lão.
Diệp Lão trước kia nguyện vọng lớn nhất chính là muốn tiểu thiếu gia sáng sủa hơn một chút, có thể giống như những đứa trẻ cùng tuổi vui cười chơi đùa.
Thế nhưng tiểu thiếu gia bởi vì tật chân, từ trước tới giờ không nguyện ý đi ra ngoài.
Chớ nói chi là đi đến những nơi đông người như trung tâm thương mại.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận