Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1443

Chương 1443: Lão gia tử hôm nay không chịu đến?
Thứ bảy, thời tiết trong xanh.
Hai ngày trước vừa mưa liền hai ngày, mưa phùn đã gột rửa đi toàn bộ cái nóng bức dưới bão cát của Kinh Thành.
Sau khi mưa tạnh, không khí ở Kinh Thị cũng mát mẻ đi không ít.
Hôm nay là một ngày vô cùng trọng yếu đối với Đường Uyển Như và Giang Tiêm Nhu.
Các nàng đã xui xẻo lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được đến lúc mở mày mở mặt.
Cả hai người đều dậy từ rất sớm, tìm đến thẩm mỹ viện chuyên nghiệp để dưỡng da, lại gọi đội ngũ tạo hình chuyên nghiệp tới trang điểm cho các nàng.
Cả hai người đều không muốn xảy ra bất kỳ sự cố nào trong một dịp như hôm nay.
Mười giờ.
Đường Uyển Như và Giang Tiêm Nhu làm xong tạo hình, ăn mặc lộng lẫy ngồi xe tiến về Ngự phủ nằm trên đường Trường An Nhai.
Các nàng đến sớm.
Nhưng có người còn đến sớm hơn các nàng.
“Các ngươi đến rồi à?” Giang Tông Nam hôm nay đã đặc biệt hủy bỏ lịch trình công ty để trống ra cả một ngày, một thân tây trang màu đen phẳng phiu khoác trên người khiến hắn trông vừa chín chắn lại vừa có tinh thần.
Trông tâm trạng hắn cũng không tệ lắm, nhìn thấy Đường Uyển Như và Giang Tiêm Nhu tới, hắn mỉm cười nói với Đường Uyển Như: “Mẹ nuôi của Tiêm Nhu còn chưa tới, ta vừa hỏi nàng ấy rồi, nàng đang trên đường tới, chắc chắn có thể đến trước mười hai giờ.”
Đường Uyển Như hôm nay mặc một bộ đường trang, màu đỏ rực rỡ này nếu người khác mặc nhất định sẽ không át được màu, trên cổ nàng đeo một chuỗi dây chuyền mã não xanh biếc, phối hợp cùng bộ trang sức có giá trị không nhỏ quả thực đã át đi được vẻ quê mùa dễ có của màu đỏ thắm này.
Giờ phút này, gương mặt xinh đẹp được chăm sóc kỹ lưỡng của nàng lộ ra nụ cười, nàng đến sát bên Giang Tông Nam, dịu dàng nói: “Không sao đâu, bá tước phu nhân đến muộn một chút cũng không hề gì. Dù sao tiệc nhận thân của Tiêm Nhu cũng phải 12 giờ mới chính thức bắt đầu.”
Nàng nghĩ ngợi rồi lại hỏi: “Đúng rồi, Tông Nam, bây giờ đã có những bà con thân thích nào đến rồi?”
“Chỉ có nhà cô nãi nãi của con đến trước, ngoài ra còn có mấy người họ hàng trong nhà, nhưng đều là họ hàng xa không thân thiết lắm.” Khi Giang Tông Nam nhắc đến những vị khách đã tới, nụ cười trên mặt rõ ràng nhạt đi, lông mày nhíu chặt lại, giọng điệu cũng trầm xuống.
“Nửa giờ trước ta lại gọi điện thoại cho cha, lão nhân gia ông ấy vẫn kiên quyết không chịu đến.”
Hôm nay là ngày vui nhận người thân của Giang Tiêm Nhu.
Giang Tông Nam dù muốn gọi cả anh cả và cháu gái mình cùng đến dự tiệc, nhưng vì vướng bận ý muốn của vợ con, cuối cùng hắn chỉ thông báo cho mỗi Giang lão gia tử.
Nhưng Giang lão gia tử rất bướng bỉnh, nhất quyết không chịu đến.
Hôm qua hắn đã bớt thời gian tự mình chạy một chuyến đến trại an dưỡng, thái độ của lão gia tử rất cứng rắn, không có chút ý nào muốn mềm lòng.
Không đến chính là không đến.
Hắn đã đặc biệt đi một chuyến để đưa thiệp mời.
Lão gia tử vẫn giữ thái độ đó, không đi!
Giang Tông Nam cũng không muốn người một nhà căng thẳng thành ra thế này.
Nhưng sự việc đã đến nước này, lão gia tử không chịu đến, thì hắn cũng phải bằng mọi cách giúp Tiêm Nhu hoàn thành tốt đẹp buổi tiệc nhận thân này.
“Cha không chịu đến thì thôi vậy.” Ánh mắt Đường Uyển Như lóe lên, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Nàng che giấu rất tốt, đặt tay lên vai Giang Tông Nam nhẹ nhàng an ủi: “Cha đã lớn tuổi, sức khỏe dù sao cũng không bằng lúc trước, ông ấy không muốn đi một chuyến cũng không sao, trưởng bối mãi mãi là trưởng bối của chúng ta, ta tin Tiêm Nhu sẽ không vì chuyện này mà giận ông nội đâu.” Nàng quay đầu, lại dùng mắt ra hiệu cho Giang Tiêm Nhu: “Tiêm Nhu, ngươi nói đúng không?”
Trên gương mặt trái xoan xinh đẹp của Giang Tiêm Nhu thoáng qua vẻ khinh thường, nàng cụp mi mắt xuống, trông rất có phong thái tiểu thư khuê các, gật đầu: “Ân.”
Đường Uyển Như lập tức cười rộ lên, lại nói với Giang Tông Nam: “Ngươi xem, Tiêm Nhu cũng nói như vậy rồi, ngươi có thể yên tâm rồi.” (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận