Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4996

Kiều Niệm lách qua người hắn mở cửa xe, dứt khoát bước chân ngồi vào, vẫn không quên bình luận một câu: “Tiêu khiển đám hồ điệp một chút.” Diệp Vọng Xuyên: ...... Hắn giúp đóng cửa xe bên ghế phụ, đi sang bên kia lên xe, trước khi lái xe cảm thấy cần phải biện bạch cho mình vài câu: “Việc này của ta dường như cũng không tính là chiêu phong dẫn điệp, Kiều Thần cũng không thể chụp hắc oa cho ta.” Kiều Niệm liếc mắt nhìn qua, rất hờ hững đáp: “Vậy ngươi tính là gì, bất an tại thất?” Diệp Vọng Xuyên: ...... Hắn đây là lần đầu tiên bị người đánh giá là hoa hồ điệp, bất an tại thất... Hoa hồ điệp thì hình như không phải lần đầu tiên, lần trước nàng cũng đã nói. Diệp Vọng Xuyên nhịn không được bật cười, chẳng có chút tức giận nào, giơ hai tay lên đầu hàng nói: “Được rồi, lần sau ta khoác bao tải đi ra ngoài.” Kiều Niệm ngẩng đầu, nhìn hắn với vẻ khó mà tưởng tượng nổi: “Ngươi muốn chạy trần truồng?” Khoác bao tải / chạy trần truồng: “... Vậy ta không ra khỏi cửa nữa.” Kiều Niệm tay chống cằm, quay đầu sang, trên dưới dò xét hắn, một lúc sau 'chậc' một tiếng: “Bao nuôi ngươi hẳn là rất tốn tiền. Ta nuôi không nổi ngươi thì làm sao bây giờ?” Diệp Vọng Xuyên đã quen với việc từ ăn bám chuyển sang được bao nuôi, khóe môi hơi cong lên, thâm mâu ẩn chứa sự thâm trầm mà nàng không hiểu rõ: “Ta kiếm lại được mà.” Kiều Niệm đưa tay lên cằm hắn sờ nhẹ một cái, ra vẻ đại gia: “Được!” Diệp Vọng Xuyên biết nàng chỉ đang đùa một chút, sau màn dạo đầu ngắn ngủi này, liền hỏi nàng: “Đi thẳng về nhà hay là ngươi có nơi nào muốn đến?” Kiều Niệm vừa định nói về trước đã. Điện thoại trong túi áo hoodie của nàng vang ong ong lên. Nàng vươn người lấy điện thoại ra nghe: “A lô.” Diệp Vọng Xuyên chỉ thấy nàng nhanh chóng che giấu vẻ bất cần đời nơi đáy mắt, toàn thân toát ra vẻ lạnh lẽo, giọng nói cũng trầm xuống mấy phần. “Chuyện xảy ra khi nào?” Bên kia không biết đã nói gì. Sắc mặt Kiều Niệm càng sa sầm, nàng siết chặt điện thoại: “Ngươi đừng vội, ta bảo Đới Duy tra một chút.” Nàng cúp điện thoại, không đợi Diệp Vọng Xuyên kịp hỏi, đã nhanh chóng nói: “Tần Tứ xảy ra chuyện rồi.” Mi tâm Diệp Vọng Xuyên giật nảy một cái. Kiều Niệm: “Quan Nghiễn nói nàng nhìn thấy Tần Tứ bị người đánh thuốc mê bắt đi, bởi vì lúc đó nàng ở trên lầu, thấy được nhưng không kịp xuống dưới. Đợi khi nàng xuống được, người đã bị chiếc xe kia đưa đi mất rồi. Nàng lập tức điều tra chiếc xe đó, là xe dùng biển số giả, đợi lúc nàng đuổi kịp chiếc xe thì trong xe đã không còn ai. Tần Tứ đã bị người ta bắt đi.” M Châu không phải địa bàn của bọn họ, Quan Nghiễn không thể làm được nhiều việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận