Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5880

Bọn họ đang kết thành nhóm, cùng đại đội vừa đi vừa trò chuyện. Thì nghe thấy phía trước đột nhiên vang lên một tiếng súng. “Pằng!” Ngay sau đó là tiếng bước chân hỗn loạn của nhiều người dẫm đạp trên mặt đất, còn có tiếng hét phẫn nộ của cận vệ bên người thập lão. “—— Thập lão gặp chuyện rồi!” Cái gì! Những người thuộc các đại gia tộc của châu lục thứ sáu do Eileen Ốc dẫn đầu đều lộ vẻ ngây dại, ai nấy đều trừng lớn mắt không thể tin vào tai mình. Trên địa bàn châu lục thứ sáu, Tắc Long bị tập kích ư? Ai làm? Lại là Sun kia sao? Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu mọi người. “Trở về, mọi người quay về trước, trở lại phòng chỉ huy!” Eileen Ốc bảo mọi người lần lượt lui lại, vẻ mặt nóng như lửa đốt, đồng thời nghi ngờ trong lòng càng sâu sắc hơn. A Khắc nhanh chóng đuổi tới bên cạnh nàng, quỳ một chân xuống đất: “Tộc trưởng, ta đến rồi.” Eileen Ốc chợt trông thấy hắn, không kịp hỏi hắn tại sao lại đến một mình, phất tay ra hiệu cho người đang quỳ đứng dậy trước, “Ngươi từ bên kia tới, có thấy bên đó xảy ra chuyện gì không?” “Thưa tộc trưởng, ta chỉ thấy cận vệ bên người Tắc Long bảo vệ người đó cực kỳ nghiêm ngặt, che chở đưa đi, không thấy rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì.” Người đàn ông vừa đứng dậy có dáng người cường tráng rắn chắc, hai mắt bắn ra tinh quang, lồng ngực rắn rỏi thẳng thớm, cánh tay lộ ra dưới tay áo ngắn nổi đầy gân xanh cuồn cuộn, vừa nhìn đã biết là người luyện võ. Eileen Ốc lại không có tâm trạng nào để ý, đưa tay chống trán, dáng vẻ vô cùng đau đầu, “Không biết thập lão có bị thương không.” A Khắc đứng bên cạnh cảnh giác xung quanh, để tránh nàng trở thành đối tượng bị tập kích thứ hai. “Lẽ nào thật sự là nàng?” “...” “Chính nàng còn đang bị người ta bao vây, đến tính mạng cũng sắp không giữ được, làm gì có bản lĩnh đó?” Nàng ngay sau đó lại hỏi: “Nếu không phải nàng thì còn có thể là ai?” A Khắc thấp giọng hỏi: “Tộc trưởng, ngài nói nàng chỉ là một hóa học sư thôi sao?” “Ta vẫn luôn cảm thấy không phải nàng.” Eileen Ốc nghĩ mãi không ra, lắc đầu, đầu óc rối bời đau như muốn nứt ra, nhưng vẫn phải cố gắng vực dậy tinh thần căn dặn hắn: “Ngươi đi tập hợp người của chúng ta, bảo bọn hắn hỗ trợ người của gia tộc Tắc Long phong tỏa bến tàu để tìm người.” “Vâng.” Eileen Ốc nhấn mạnh lần nữa: “Nhất định phải tìm ra kẻ đứng sau giở trò, nếu không chúng ta sẽ bị người ta tính kế thành kẻ cõng nồi.” A Khắc không rõ nguyên do trong đó, chỉ làm tròn trách nhiệm trả lời: “Vâng. Ta sẽ gọi phụ tá đến bảo vệ an toàn cho ngài, sự an toàn của ngài cũng rất quan trọng.” “Ừ.” Eileen Ốc thoáng chốc mệt mỏi vô cùng, biết rõ mình còn phải trấn an những người khác, đồng thời gánh vác trách nhiệm khi thập lão không có ở đây. Hắn nghe theo sự sắp xếp của Eileen Ốc nhanh chóng rời đi, đổi lại người khác canh giữ bên cạnh Eileen Ốc để bảo vệ an toàn cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận