Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 333

Chương 333: Cũng từng nghe qua cái tên tương tự
Năm nay Nam Đại cũng được bình chọn thành học phủ siêu hạng nhất trong nước.
Mức độ nổi tiếng trong giới học sinh nhanh chóng ngang hàng với Thanh Đại.
Năm nay nghe nói số lượng học sinh đăng ký vào Nam Đại không ít, người của Thanh Đại ai nấy thần kinh đều căng thẳng, cực độ quan tâm đến đợt tuyển sinh tự chủ lần này, từng chuyên ngành đều dốc hết sức muốn chọn lựa ra một hai học sinh có tư chất ưu tú trong kỳ thi lần này.
Nếu từng giáo viên chuyên ngành cùng nhà trường đều cực kỳ coi trọng kỳ thi tuyển sinh tự chủ lần này, trước kỳ thi đương nhiên muốn họp chuyên môn để bàn về vấn đề này.
Trình Ngọ lần này tham gia chính là hội nghị này.
Khoa Tài chính là một trong những chuyên ngành át chủ bài của Thanh Đại, hắn là chủ nhiệm khoa Tài chính, bản thân có thành tựu không nhỏ trong lĩnh vực tài chính, học sinh dưới tay hắn lại em nào em nấy đều ưu tú, ví dụ như học sinh Phó Qua dưới tay hắn, lần này đã dẫn đội nhóm nhỏ giành được một giải thưởng nhỏ ở tầm quốc tế, giải thưởng không lớn, nhưng danh tiếng nghe rất kêu.
Người Thanh Đại nào mà không biết khoa Tài chính trong tay hắn phát triển không ngừng, mơ hồ có xu hướng muốn vượt qua cột trụ y học để trở thành sự tồn tại át chủ bài nhất của Thanh Đại.
Nếu là hội nghị lớn, lần này các giảng viên, phó giáo sư của các chuyên ngành lớn đều sẽ tham dự.
Hắn đi vào liền thấy Lương Lộ mặc bộ đồ công sở màu khói xám, ngồi nghiêm chỉnh ở vị trí cao nhất bên trái bàn hội nghị.
Quanh người tỏa ra khí chất cao ngạo lạnh lùng, khiến người khác không dám ngồi bên cạnh nàng.
Trình Ngọ sớm đã quen với bộ dạng này của nàng, mọi người đều là chuyên gia trong lĩnh vực của riêng mình, hắn cười một tiếng, đi qua, kéo chiếc ghế bên cạnh Lương Lộ ra ngồi xuống, thuận tiện chào hỏi: “Giáo sư Lương, năm nay có để mắt đến học sinh nào không?” “Ta nghe nói ngươi đã sớm nhắm trúng một học sinh tư chất cực tốt, còn đích thân chạy đến thành phố khác vì học sinh đó, thế nào, chiêu mộ được chưa?” Hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút, với thân phận như bọn hắn mà đích thân đến tận nhà mời người, có mấy học sinh lại có gan từ chối?
Nói trắng ra là, bọn hắn coi trọng ai thì đó là vận may của người đó.
Ai lại bỏ phí vận may tốt đẹp như vậy chứ. Ai ngờ được, hắn vừa dứt lời, mặt Lương Lộ bỗng nhiên sầm xuống một tầng, nắm chặt bút, mím chặt môi: “Ha ha, Giáo sư Trình rảnh rỗi quá nhỉ, còn có tâm trạng quản chuyện của khoa khác sao?” Trình Ngọ không hiểu sao bị nàng chặn họng một trận, đúng là như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, một vị lão sư ngồi bên cạnh hắn, cũng là lão sư khoa Y, Cố Khải Nam ghé sát vào tai hắn hạ giọng nói: “Chủ nhiệm Trình, ngươi tốt nhất đừng hỏi Giáo sư Lương vấn đề này, học sinh kia......” Trong đầu Cố Khải Nam bất giác hiện lên một bóng hình kiêu ngạo bất tuân, nhất thời lại không biết nên nói thế nào.
Ngược lại Trình Ngọ lại rất tò mò: “Học sinh kia thế nào?” Cố Khải Nam sờ sờ chóp mũi, có chút lúng túng nói: “Học sinh kia từ chối lời mời của Giáo sư Lương, nói là muốn thi khoa khác, không muốn học y học lâm sàng.” Trình Ngọ cũng không chú ý nghe nửa sau hắn nói gì, chỉ nghe đến nửa đoạn đầu đã lộ vẻ kinh ngạc: “Ngươi nói nữ sinh kia từ chối Giáo sư Lương?” Khoa lâm sàng của Thanh Đại những năm này vẫn luôn vững vàng đứng trên khoa Tài chính của bọn hắn, Lương Lộ mười năm nay danh tiếng vang dội, càng là biển hiệu chiêu sinh của khoa lâm sàng.
Lại có học sinh từ chối Lương Lộ?!
Lần này hắn thật sự có chút tò mò, vẻ mặt tò mò hỏi: “Ngươi nói học sinh kia tên là gì vậy, có tham gia đợt tuyển sinh tự chủ lần này không?” “Nàng có đến hay không ta không chắc... Về phần tên... Vẫn rất êm tai. Là một nữ sinh, học ở trường Nhiễu Thành Nhất Trung, tên là... Kiều Niệm.” Hai chữ Kiều Niệm vừa thốt ra, Trình Ngọ ngây ngẩn cả người.
Cuối tháng rồi, các bạn nhỏ dễ thương xem trong tay còn phiếu tháng nào không, cuối tháng phiếu tháng được nhân đôi, một phiếu tương đương hai phiếu, các bảo bối giữ trong tay rồi cũng sẽ bị mất thôi, không bằng ủng hộ cho tiểu ca. Các bảo bối ơi, cho xin phiếu!
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận