Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1624

Chương 1624: Hơn phân nửa chính là một người bình thường
Ngụy Tuyết Oánh gật đầu lung tung, tâm trạng lại không tốt lên.
Nàng nhíu mày, cầm lấy điện thoại trên bàn, lại mở ra xem một chút, phát hiện người đại diện vẫn chưa trả lời tin nhắn của nàng, nàng lại mím môi cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.
Chỉ là một nữ sinh đại học bình thường mà thôi.
Chỉ là một người bình thường!
Cho dù là học bá, thì cũng chỉ thế mà thôi.
Đối phương có thể là nhân vật không thể chọc vào gì chứ.
Người chị họ của nàng từng nói, loại nhân vật không thể chọc vào trong giới đó không có khả năng chạy tới tham gia một chương trình tạp kỹ về khoa học giáo dục, loại mà chỉ cần nhìn qua là biết chắc chắn không tạo được nhiều tiếng vang.
Đối phương hơn phân nửa chính là một người bình thường.
* Mười một giờ, chương trình tạp kỹ chuẩn bị bắt đầu phát sóng trực tiếp, mặt khác còn cần ghi hình một bản lưu trữ, tương lai nói không chừng còn có thể phát sóng trên vệ tinh.
Mười giờ rưỡi, trong phòng ghi hình, nhân viên công tác đã bận rộn hẳn lên, ai vào vị trí nấy, màn hình 6 máy quay phim cũng đã điều chỉnh tiêu cự, chuẩn bị sẵn sàng.
Khoảng mười lăm phút sau, các khách mời đến tham gia ghi hình chương trình tạp kỹ mới lần lượt đi ra từ phòng nghỉ.
Kiều Niệm nhìn một hồi, tính thêm nàng, khách mời kỳ đầu tiên tổng cộng có 4 người.
Trong đó một người là ảnh hậu lão làng của liên hoan phim hạng A, nhưng đối phương đã không còn hoạt động trong giới từ lâu, lần này xem như nể mặt tới tham gia chương trình một chút.
Một người khác chính là người dẫn chương trình mà Đàm Ninh Hạo từng nói với nàng, đối phương khoảng ba mươi tuổi, dáng người tròn trịa, mắt nhỏ mặt tròn trông rất thân thiện.
Sau khi hắn đến, trước tiên chào hỏi lão tiền bối, sau đó quay đầu lại nói chuyện rất ôn hòa với Kiều Niệm: "Ngươi chính là cô nữ sinh mà Đạo diễn Đàm nói đến phải không?"
Kiều Niệm nhíu mày, cố gắng che giấu sự sắc bén giữa hai hàng lông mày, trông như người có tính tình không thích nói chuyện lắm, tối thiểu không quá chói mắt: "Ừm."
Người dẫn chương trình mặt tròn cũng không nhận ra nàng, gật gật đầu, tốt tính dặn dò: "Ngươi đừng lo lắng, lát nữa cứ đi theo sau ta, ta tìm được cơ hội sẽ chuyền lời cho ngươi, ngươi cũng không cần căng thẳng, cứ thuận theo lời ta mà tiếp là được. Đừng sợ nói sai, ta sẽ giúp ngươi gỡ rối."
Kiều Niệm thấy hắn nói rất nghiêm túc, lông mi hơi cụp xuống che đi ánh mắt, con ngươi đen nhánh không nhìn ra điều gì khác lạ, rất nể mặt gật gật đầu.
Người dẫn chương trình trẻ tuổi cũng chỉ thuận miệng nói với nàng vài câu, quay đầu lại đã có thợ làm tóc tới chỉnh lại tóc cho hắn, hắn cũng không để ý đến Kiều Niệm nữa. Kiều Niệm tỏ ra rất thờ ơ, tìm một góc yên tĩnh dựa vào tường nghịch điện thoại.
Ngụy Tuyết Oánh là người đến trễ nhất.
Nàng xuất hiện với phong cách rất phô trương, hai khách mời minh tinh khác đều không mang trợ lý đến, còn nàng lại dẫn cả trợ lý tới hiện trường.
Thái độ đối với các tiền bối cũng không mặn không nhạt, nhìn ra được tuổi nghề không lớn nhưng tác phong lại rất kênh kiệu.
Hai khách mời còn lại đều là những người kỳ cựu trong ngành giải trí, hàng năm trong giới đều sẽ xuất hiện không ít những lưu lượng mới nổi giống như Ngụy Tuyết Oánh.
Người trẻ tuổi mà, ai cũng không phục ai, rất bình thường.
Bọn họ đã sớm không còn thấy kinh ngạc, chỉ coi như mình không nhìn thấy.
Ngụy Tuyết Oánh đến chào hỏi bọn họ một cách nhàn nhạt, bọn họ cũng chỉ giữ chút phép lịch sự bề mặt, đáp lại cũng nhàn nhạt.
Cứ thế cho qua.
Ngụy Tuyết Oánh mặc dù đến muộn, nhưng nàng vẫn chào hỏi đạo diễn tại hiện trường, phó đạo diễn, và các khách mời khác.
Chỉ trừ Kiều Niệm.
Nàng dường như cố tình bỏ qua, suốt quá trình đều không thèm để ý, cũng không nói rằng lát nữa mọi người sẽ cùng nhau ghi hình chương trình nên làm quen trước một chút.
Vẻ kênh kiệu của minh tinh trước mặt người thường được nàng thể hiện đầy đủ.
Kiều Niệm nhìn thấy Ngụy Tuyết Oánh như con bướm lượn, vừa đến hiện trường đã dẫn theo trợ lý của mình đi khắp nơi nói chuyện với mọi người, cũng nhận ra Ngụy Tuyết Oánh chính là người mà sáng sớm nàng nhìn thấy ở cổng đài truyền hình. Nàng lơ đãng cụp mắt xuống, không mấy hứng thú, đổi tay cầm điện thoại, hoàn toàn không để ý Ngụy Tuyết Oánh có để ý đến nàng hay không.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận