Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4583

Phía sau sa bàn là một chiếc bàn làm việc hình chữ nhật, đủ cho mười mấy người cùng lúc vây quanh họp hành, phía trên chất đống rất nhiều văn bản tài liệu. Có một người đàn ông gầy gò đang ngồi ở vị trí đầu bên trái. Trước mặt người đàn ông bày một chiếc máy tính loại cầm tay, thân máy tính màu đen không hề mỏng, kiểu dáng máy tính nặng nề này vừa nhìn là có thể phân biệt với máy tính phổ thông bên ngoài, xem xét liền biết là loại thường dùng trong lĩnh vực chuyên nghiệp nào đó. Đứng phía sau người đàn ông là một thanh niên, người thanh niên này toàn thân mặc đồ đen, trừ màu da thì không có màu sắc nào khác ngoài màu đen, đứng ở đó tựa như một thanh đao màu đen, phong mang tất lộ, đến cả không khí trong doanh trướng cũng vì sự tồn tại của hắn mà tốc độ lưu động chậm lại. “Đội trưởng?” người lính trinh sát vừa tiến vào doanh trướng lại thấp giọng gọi một tiếng. Ảnh Mười đứng sau lưng hacker nội bộ, đưa tay chỉ điểm hắn: “Ngươi tra xem có thể nắm được quyền giám sát khu vực này không.” Hai tay hacker tung bay trên bàn phím, chưa qua mấy giây liền nhíu mày nói với hắn: “Rất khó. Ta vừa thử rồi, nếu ta cưỡng ép đột phá vào sẽ rất dễ gây nên sự cảnh giác của đối phương.” “Ừm.” Ảnh Mười cũng không nghĩ nhiều nữa, bình tĩnh chỉ một vùng khác: “Vậy thì lùi ra ngoài thêm nữa, khu vực này thì sao?” Hacker nói: “Chờ một lát.” Ảnh Mười chắp tay sau lưng: “Bọn họ có Hồng Minh trợ giúp, ngươi rất khó đột phá vào một cách bình thường, mục đích chủ yếu của chúng ta là cố gắng hết sức nắm giữ quỹ đạo hoạt động của bọn họ, tốt nhất là không đánh cỏ động rắn. Thà rằng lùi lại về sau thêm nữa, cũng không cần gấp gáp......” Ánh mắt hacker không rời khỏi màn hình, tốc độ trên tay rất nhanh. Lại qua hai phút. Trán hắn rịn ra một lớp mồ hôi, dần dần giãn đôi lông mày nhíu chặt, vẻ mặt căng thẳng trên mặt có phần dịu lại, từ từ dừng tay. “Chờ nó tải xong là được, không có vấn đề gì.” Ảnh Mười nhìn vẻ mặt vui mừng trên mặt hắn, gương mặt kiên nghị cũng không vì vậy mà có chút thả lỏng nào, chỉ nhàn nhạt nói: “Vậy thì tốt.” Hắn không để ý đến hacker đang ngồi đó chờ thanh tiến độ, xoay người, nhìn về phía người thứ ba trong doanh trướng, dường như lúc này mới chú ý tới có người đi vào. “Không cần để ý đoàn xe kia, chờ bọn họ đến thì cứ để họ vào.” “Vâng, đội trưởng.” Người lính trinh sát không dám có chút chậm trễ nào, lập tức nghiêm chỉnh đi ra ngoài truyền đạt mệnh lệnh của hắn. Hai mươi phút sau. Đoàn xe tiến vào doanh địa. Từ chiếc xe ở giữa nhất bước xuống một lão giả, lão giả mặc chiếc áo vải màu xanh đã bạc màu sờn góc, trông rất không đáng chú ý, bên cạnh đi theo là bảo tiêu từ chiếc xe phía sau đi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận