Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5745

Chương 5745: Ta chính là muốn khiến ngươi không thoải mái! Diệp Vọng Xuyên nói: “Sau đó ta không ở lại được. Còn có chút việc muốn trở về xử lý.”
Đổi lại là lời níu kéo của Đạo Uy Nhĩ: “Á à, vậy sao. Vậy thì thật đáng tiếc quá, ta vốn còn muốn mời ngài ở lại bữa tiệc sinh nhật chơi cho vui.”
“Lần sau.”
“A, tốt!” Đạo Uy Nhĩ nhanh chóng có ấn tượng tốt với Lan Tư bá tước, trong bầu không khí nói chuyện như thế này, Lan Tư bá tước vẫn nguyện ý đáp lại từng câu, cho hắn đủ mặt mũi, giúp hắn vãn hồi tình diện hôm nay, đúng là người tốt mà! Đạo Uy Nhĩ cũng biết điều, không kéo hắn đứng lại nói chuyện phiếm nữa, chủ động mở miệng nói: “Lan Tư bá tước, ta tiễn ngài.”
“Ừm.”
Hắn không có ý định tiếp tục dây dưa với người ở đây. “Đi thôi.”
Đám vệ sĩ Tắc Long sắp xếp cho hắn lập tức đi theo. Lúc đi ngang qua Tái Lam, Tái Lam nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Lan Tư.”
Diệp Vọng Xuyên dừng bước, nghiêng đầu, nhìn nàng một cái, như đang chờ nàng nói, muốn nghe xem nàng có thể nói được gì. Tái Lam không hề có vẻ thất vọng vì âm mưu thất bại, cũng không có vẻ sợ hãi vì bị phát hiện, vẫn ung dung tự tại và ưu nhã đến kinh ngạc: “Ngươi không cần phải đối đầu với ta. Thứ mà hắn muốn cho ngươi, chẳng phải ngươi cũng không muốn sao? Cần gì ngươi phải giúp hắn khiến ta không thoải mái.”
Ở đây chỉ có Diệp Vọng Xuyên nghe hiểu nàng đang nói gì. Cũng chính vì nghe hiểu nên mới cảm thấy chán ghét. “Ta muốn hay không, và ta có muốn tặng nó cho ngươi hay không là hai chuyện khác nhau. Còn nữa, ta không hề không thoải mái, nếu việc này khiến ngươi không thoải mái, vậy thì ta rất vui.”
Đôi mắt Tái Lam lạnh đi nhanh chóng: “Ngươi nhất định phải đối đầu với ta?”
Diệp Vọng Xuyên không trả lời thẳng vào vấn đề của nàng, mà hỏi một câu khác hoàn toàn không liên quan: “Ngươi muốn làm gì?”
Tái Lam đối mặt với ánh mắt hắn, cứng rắn không chút nhượng bộ: “Ta có tư cách sắp đặt hôn sự của ngươi.”
“A.” Một tiếng “a” nhẹ bẫng, cắt ngang thái độ cứng rắn của nàng, cũng khiến cho bầu không khí đối đầu căng như dây đàn giữa hai người chùng xuống một chút. Diệp Vọng Xuyên lặng lẽ nhìn nàng, tia dịu dàng cuối cùng nơi đáy mắt cũng biến mất sạch sẽ, tựa như đang nhìn một người xa lạ chẳng hề liên quan đến mình. Rất bình tĩnh, rất lý trí trả lời nàng: “Không, ngươi không có tư cách.”
“?”
“Trước kia đã không có tư cách này, hiện tại cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận