Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5463

Chương 5463: Kêu Trọng Nhất Lưu tới
Gương mặt Quý Lâm kinh hoảng quay đầu xe: “Đi, đi bệnh viện. Vọng Gia, chúng ta lập tức đi bệnh viện.” Người đàn ông lấy khăn tay ra lau khô vết máu trên miệng, cố gắng chống đỡ mở miệng nói: “Ta không sao.” “Kít ——” Quý Lâm đạp mạnh phanh dừng xe ở ven đường, quay đầu nhìn hắn chằm chằm, thái dương nổi gân xanh, cố gắng kìm nén. “Nhưng mà ngài đã thổ huyết!” Diệp Vọng Xuyên lau đi vết máu còn sót nơi khóe môi, lại cúi mắt tỉ mỉ lau sạch máu dính trên tay, thần sắc thờ ơ: “Ta biết chuyện gì xảy ra với mình, không cần đi bệnh viện.” “Vọng Gia!” Quý Lâm không tán thành, nhịn không được cất cao giọng. Diệp Vọng Xuyên nhướng đuôi mắt liếc hắn không nhẹ không nặng, lại mở miệng nói: “Không được đem chuyện vừa rồi nói cho bất kỳ ai, ngươi cứ coi như mình không thấy gì hết. Hiểu chưa?” Sắc mặt Quý Lâm thay đổi: “Vọng Gia ngài muốn giấu Kiều tiểu thư?” “…” Diệp Vọng Xuyên không trả lời, nhưng lại như đã trả lời. Hắn khẽ cắn môi khuyên can: “Kiều tiểu thư là thần y vượt thành, nàng chắc chắn có cách, Vọng Gia ngài…” Diệp Vọng Xuyên nặng giọng nói: “Nghe không hiểu lời ta nói sao?” Gân xanh trên trán Quý Lâm nổi lên rồi lại lặn xuống, cắn chặt răng, cơ má cứng ngắc, cúi đầu: “Vâng, Vọng Gia.” Diệp Vọng Xuyên hơi nhức đầu đỡ lấy thái dương, ánh mắt liếc thấy Quý Lâm đang cúi đầu ủ rũ, lặng lẽ thở dài giải thích: “Ta có lý do để tạm thời không nói cho nàng biết. Nhưng ta cũng không lấy cơ thể mình ra đùa, ta đã phái người đi đón Trọng Lão của hiệp hội dược tề, lát nữa chúng ta đi gặp hắn trước.” “Vọng Gia tìm Trọng Lão?!” Quý Lâm đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt tái mét u uất hòa hoãn lại, thoáng dễ nhìn hơn một chút. Nhưng hắn đã nắm được trọng điểm, lại kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ở hàng ghế sau. Nói: “Vọng Gia, ngài đã sớm biết mình sẽ thổ huyết?” Suy nghĩ Quý Lâm quay cuồng, trong đầu rối thành một nùi. Vọng Gia đã sớm biết mình sẽ thổ huyết, hay nói cách khác, Vọng Gia sớm biết cơ thể mình xảy ra vấn đề? Nếu không phải vậy, Vọng Gia đã không sớm tìm người đi đón Trọng Lão. Tất cả manh mối đều chỉ về một đáp án —— hắn biết vì sao mình thổ huyết. Lần này Diệp Vọng Xuyên không trả lời hắn, dùng bật lửa đốt chiếc khăn tay dính đầy máu kẹp giữa ngón tay, nhìn nó cháy thành tro rồi mới mở cửa sổ ném ra ngoài. Làm xong những việc này, hắn kéo cửa sổ bên cạnh lên, ánh mắt không chút cảm xúc nhìn Quý Lâm, ra lệnh: “Đi thôi, nhớ kỹ chuyện ngươi đã hứa với ta.” Đừng nói cho Kiều Niệm. Quý Lâm khởi động lại xe, theo tiếng động cơ, lốp xe ma sát với mặt đường phát ra tiếng vang nhỏ, chiếc Huy Đằng màu đen hòa vào dòng xe cộ, nhanh chóng biến mất giữa dòng người và xe cộ tấp nập…
*
Cùng lúc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận