Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4480

Chương 4480: Bọn hắn bị chơi xỏ một vố đau
“!” Người đàn ông trung niên ngừng tìm kiếm, một lần nữa tập trung sự chú ý vào cuộc điện thoại này. “Chỉ cần ta nghe theo sắp xếp của ngươi lên thuyền là có thể nhìn thấy Oanh Lúc?” “Ta không có nói như vậy.” “...” Hắn đã sắp bị Diệp Vọng Xuyên chơi xỏ đến mức tinh thần suy sụp, cuối cùng không giữ được vẻ mặt hiền lành nữa, cứng rắn nói: “Vậy ta có thể không lên thuyền!” “Ngươi còn bốn mươi giây để suy nghĩ.” Diệp Vọng Xuyên lười biếng nói: “Ngươi có thể không lên, nhưng đời này ngươi có lẽ sẽ không bao giờ gặp được con gái của ngươi nữa.” “Ngươi uy hiếp ta?” Người đàn ông trung niên nghiến răng nghiến lợi. “Ba mươi giây.” Diệp Vọng Xuyên không nhanh không chậm báo giờ. Cuộc nói chuyện của hai người đều lọt vào tai nam tử trẻ tuổi, hắn cuối cùng không giữ được bình tĩnh, níu lấy tay áo phụ thân cầu khẩn nói: “Cha, muội muội quan trọng, chúng ta mau đi thôi.” Người đàn ông trung niên vẫn chưa bỏ được lòng tự trọng, do dự trong chốc lát. Diệp Vọng Xuyên lại lần nữa nhắc nhở bọn hắn: “Hai mươi giây.” “Cha!” Nam tử trẻ tuổi càng sốt ruột. Tái La bị ép đến tâm lực kiệt quệ, vẫn còn muốn cố tỏ ra mạnh miệng nói vài câu yếu ớt: “Ngươi tốt nhất phải đảm bảo con gái của ta bình an vô sự, nếu không......” “Mười giây.” Diệp Vọng Xuyên vẫn ung dung thong thả, thậm chí không quên nói cho bọn hắn biết. “Chiếc thuyền kia sẽ không vì các ngươi mà dừng lại nửa giây, một khi bỏ lỡ, khả năng cao là các ngươi chỉ có thể lội qua.” “Chín giây.” Nam nhân trẻ tuổi hơn sắc mặt đột biến, quay đầu nhìn chiếc phà đang hú còi ở bến cảng, rồi lại nhìn phụ thân mình, vẻ lo lắng hiện rõ trên mặt: “Cha!” “Tám giây.” Mỗi một lần Diệp Vọng Xuyên đếm giây đều như đang đếm ngược sinh mạng của bọn hắn. Mà bản thân Diệp Vọng Xuyên không hề có một tia cảm xúc nào, càng không thể nào như người đàn ông trung niên hy vọng mà đột nhiên nhớ tới “thân tình”. “Bảy giây.” Thời gian cấp bách đến mức cuối cùng không cho phép bọn hắn do dự nữa. Tái La rốt cuộc không muốn cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, gắng gượng, lồng ngực như bị đá lớn đè nặng, không để ý được nhiều như vậy nữa, chạy đua với thời gian hướng về phía chiếc phà ở bến tàu... Ngay cả lúc này Diệp Vọng Xuyên cũng không quên tra tấn bọn hắn. Đếm ngược bên tai bọn hắn. “Bốn giây.” “Ba giây.” Tái La chỉ cảm thấy ngọn gió ở bến tàu mang theo mùi tanh nồng đập vào mặt, giống như một cái tát tát lên mặt hắn, đánh nát sự kiêu ngạo nhất thời của hắn. Dưới chân hắn cũng không dám dừng lại nửa phần, lao thẳng đến chiếc phà. “Một giây.” Ngay khoảnh khắc tiếng đếm ngược của Diệp Vọng Xuyên vừa dứt, hắn cùng con trai mình đã leo lên phà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận