Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1499

Chương 1499: Thích Nghiên tức giận đến phát run
“Ta chỉ mời nàng đến uống trà, vậy mà bọn hắn lại dám tìm người lái xe đụng ca ca ta!”
Chiếc điện thoại vừa sửa xong lập tức bị ném vỡ tan tành.
Một vài mảnh vỡ điện thoại bắn tung tóe lên người lái xe của Thích gia đang đứng một bên, khiến người lái xe giật nảy mình. Người lái xe vội cúi đầu, không dám thở mạnh một tiếng.
“A!”
Thích Nghiên sắp tức điên lên rồi.
Gương mặt trắng nõn của nàng căng lên, chuyển thành màu gan heo, lúc đỏ lúc xanh, đôi mắt đẹp tràn ngập hàn ý: “Kiều Niệm, thật đúng là lợi hại nha.”
Kể từ khi thuận lợi gả vào vương thất, nàng chưa từng chịu sự liên lụy lớn đến như vậy.
Kiều Niệm gần như đang cưỡi lên mặt nàng mà tát.
Quá cuồng vọng!
Trong phòng khách, người hầu và lái xe của Thích gia không một ai dám nói chuyện, tất cả đều sợ hãi cúi đầu, run lẩy bẩy.
Thích Nghiên đi tới đi lui, vô cùng bực bội.
Nàng tức đến độ mặt mày trắng bệch, nhưng nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì cho đến bây giờ nàng vẫn chưa rõ rốt cuộc là ai đã ra tay với Thích Dung Quang.
Đỏ Minh hay là... Diệu Môn?
Thích Nghiên cân nhắc trong giây lát, ngước mắt lên, trong giọng nói lộ ra vẻ hung ác nham hiểm phảng phất, phân phó: “Đi điều tra xem vụ tai nạn xe cộ kia là chuyện gì xảy ra?”
“Vâng, phu nhân.”
Lái xe của Thích gia vội vàng đi ra ngoài, nhanh chóng đi làm việc.
*
Một bên khác.
Giang Tiêm Nhu và Đường Uyển Như vừa trở về khách sạn.
Trên đường đi, hai người đều im lặng nhìn nhau, không nói một lời.
Sau khi đến khách sạn.
Giang Tiêm Nhu tự nhốt mình trong phòng, lấy điện thoại từ trong túi xách ra, kéo ghế ngồi xuống.
Kể từ lúc gặp phải Kiều Niệm ở hiệp hội dược tề, sắc mặt nàng vẫn luôn trắng bệch pha chút xanh xao, cánh môi bị nàng cắn đến hằn lên một vết răng, suýt chút nữa đã cắn nát bờ môi.
[ Tiêm Nhu, ngươi đến hiệp hội dược tề rồi sao? Có thấy Trọng viện trưởng không? ]
Giang Tiêm Nhu mở điện thoại ra, chỉ thấy tin nhắn Giang Tông Nam gửi cho nàng, những người khác hoàn toàn không nhắn lại cho nàng.
Tần Tứ, Diệp Vọng Xuyên và những người khác đều biết lần này nàng đến hiệp hội dược tề, nhưng không một ai để ý đến nàng.
Ngay cả Trương Dương cũng không có một tin nhắn nào.
Giang Tiêm Nhu cảm thấy vô cùng tủi nhục. Nàng mở Wechat, ngón tay lướt trên danh sách liên lạc, vừa nghĩ đến sự hăng hái của bản thân trước khi ra ngoài, lại nghĩ đến tình cảnh chật vật vừa rồi tại hiệp hội dược tề.
Trái tim nàng phảng phất như bị nghiền nát trong cát bụi, lồng ngực nghẹn lại gần như không thể thở nổi.
Kiều Niệm......
Kiều Niệm sao lại xuất hiện ở hiệp hội dược tề, lại còn trở thành bằng hữu quan trọng của viện trưởng.
Nàng đến hiệp hội dược tề làm gì?
Đầu óc Giang Tiêm Nhu rối thành một mớ, không thể sắp xếp rõ ràng manh mối.
Đôi mắt đẹp của nàng lại nhìn chằm chằm vào điện thoại, trong cơn xúc động, nàng tìm số điện thoại của Kiều Niệm trong danh bạ rồi gọi tới.
“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”
Giang Tiêm Nhu buông thõng nắm tay, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Nàng suýt chút nữa thì quên mất.
Kiều Niệm đã sớm chặn số nàng rồi.
Nàng căn bản không thể gọi được.
Giang Tiêm Nhu bực bội gạt tung đồ đạc trên bàn, lại nhìn người trong gương, cắn môi, ánh mắt lập lòe, một lần nữa cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho La Bá Đặc.
Nàng cẩn thận từng li từng tí soạn tin nhắn.
Vài phút sau.
Điện thoại di động của nàng rung lên.
Giang Tiêm Nhu gần như không thể chờ đợi được mà cầm điện thoại di động lên, mở khóa, xem tin nhắn mới nhất.
Tin nhắn nàng gửi đi hỏi đối phương một cách hàm súc về mối quan hệ giữa Kiều Niệm và hiệp hội dược tề.
Đối phương trả lời rất ngắn gọn, chỉ có vài chữ.
Giang Tiêm Nhu hít sâu một hơi, nhìn vào tin nhắn La Bá Đặc trả lời nàng.
Giọng điệu của đối phương cực kỳ không khách khí.
Chỉ một câu.
[ Ngươi quản nhiều như vậy làm gì, đây không phải là chuyện mà thành viên phổ thông như các ngươi có thể biết. ]
Bốn chữ ‘thành viên phổ thông’, đâm sâu vào trái tim Giang Tiêm Nhu.
(Hết chương
Bạn cần đăng nhập để bình luận