Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5396

Chương 5396: Đoán đúng, chính là số liệu về Phai Màu Nhân
Chiếc Huy Đằng màu đen lặng lẽ lái vào màn đêm, nghiền nát những chiếc lá ngô đồng rụng vào mùa xuân, hướng về phố Trường An mà đi............ Cùng lúc đó. Kiều Niệm đã gặp mặt Thành đại sư. “Tới rồi à?” Thành đại sư mặc áo thí nghiệm màu lam, thấy cô gái đi vào qua hệ thống quét hồng ngoại, liền dừng thí nghiệm đang làm dở trong tay, gỡ kính bảo hộ mắt xuống rồi bước ra khỏi cửa phòng thí nghiệm bằng kính. Hắn nhìn cô gái đang im lặng đặt túi xách xuống, lại quan sát vẻ mệt mỏi không tan trong đáy mắt nàng, trong lòng đã hiểu rõ, bèn hỏi: “Việc kia giải quyết xong rồi?”
“Ân.” Kiều Niệm không giấu giếm hắn, tự mình đi pha một tách cà phê đậm để uống cho tỉnh táo, rồi quay người dựa vào cạnh bàn đọc sách nói với hắn: “Bản thân Thiên Nhãn vấn đề không lớn, đám người Hà Viện sở dĩ loay hoay nửa ngày không sửa được vấn đề là vì có kẻ động tay động chân ở trên đảo. Bọn hắn lợi dụng Tinh Liên để phong tỏa tín hiệu vệ tinh của Thiên Nhãn, dẫn đến Thiên Nhãn mất dữ liệu vệ tinh, bị tê liệt không thể sử dụng.”
“Hừ!” Thành đại sư lập tức đấm mạnh xuống mặt bàn, tức giận vô cùng: “Bọn hắn đúng là dùng mọi thủ đoạn để chèn ép Z quốc.”
Kiều Niệm cúi đầu nhấp thêm một ngụm cà phê nóng làm ấm dạ dày, vẻ mặt thờ ơ nói: “Bình thường thôi, giữa quốc gia với quốc gia cũng giống như giữa người với người, chỉ cần tồn tại cạnh tranh thì sẽ có ma sát và tranh đoạt. M Châu giúp đỡ bọn hắn không có gì lạ, cũng may vấn đề đã giải quyết xong.”
Vẻ giận dữ của Thành đại sư hơi nguôi đi, nét mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, nhìn về phía nàng nói: “Đúng rồi, tập tài liệu mà ngươi nói với ta trong điện thoại......”
Kiều Niệm đặt cốc giấy xuống, quay trở lại, lấy laptop của mình từ trong túi ra đặt lên mặt bàn hội nghị, thành thạo cắm dây cáp dữ liệu kết nối vào máy chiếu. Sau đó nàng bật máy tính, tạo một nhóm trò chuyện hội nghị, đợi Phong Dục cùng Phó Lạp vào, chờ video kết nối xong, nàng mới mở miệng giải thích. “Ta đã sao chép được một tập tài liệu văn bản được mã hóa từ trong máy chủ Tinh Liên của M Châu, cảm thấy có khả năng liên quan đến thứ chúng ta đang tìm.”
“Ngươi nói... Phai Màu Nhân?” Phong Dục không khỏi lên tiếng hỏi. Ánh mắt Kiều Niệm trở nên nặng nề, đáp: “Ân. Dữ liệu khác của bọn hắn đều không mã hóa, chỉ có tập tài liệu này là được xử lý mã hóa. Điều này chỉ có thể nói rõ thứ bên trong này phi thường quan trọng, quan trọng đến mức dù đặt trong máy chủ vẫn khiến bọn hắn không yên tâm.” Nàng di chuyển chuột để cho Phong Dục và những người khác xem qua dữ liệu nàng sao chép được từ Tinh Liên, nói: “Ta đã xem qua sơ lược, bố cục chiến lược của bọn hắn, công trình phòng không, nhà máy quân sự vân vân đều ở cả đây, những số liệu này không đáng để được đưa vào thư mục tài liệu mã hóa. Ta nghĩ ngoại trừ ‘Phai Màu Nhân’ ra, hẳn là không có dữ liệu nào khác vượt qua tầm quan trọng của những thứ này.”
Bên Độc Lập Châu vẫn đang là ban ngày, Phong Dục ngồi trong văn phòng, hai tay chống cằm lâm vào trầm tư, không thể không thừa nhận Kiều Niệm nói có lý. Vài giây sau, hắn quả quyết hỏi cô gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận