Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4178

“Được rồi, cảm ơn dì Tống.” Lê Mạt đảo mắt, tỏ ra vô cùng hiểu chuyện và ngoan ngoãn. “Ừm.” Tống Lăng hài lòng đáp một tiếng, đi theo sau Nam Lăng ra ngoài....... Bên ngoài hành lang. Nam Lăng dừng lại trước, quay người đối mặt mẹ mình, cân nhắc đến việc bên dưới lầu vẫn còn người, nên cố gắng hết sức kiềm chế giọng điệu: “Mẹ, mẹ muốn dẫn cô ta đến dự tiệc sinh nhật của dì sao?” “Con nói cái gì thế.” Tống Lăng luôn được bảo bọc rất kỹ, dù đã gần 50 tuổi, nhưng về mặt giao tiếp đối nhân xử thế vẫn giữ vẻ ngây thơ và tùy hứng như một thiếu nữ. Nàng không nhìn ra thái độ phản đối rõ ràng của Nam Lăng, oán trách một câu: “Lê Mạt là em gái của con, con làm anh trai sao lại nhỏ mọn như vậy.” Nam Lăng tức giận đến mức gân xanh trên thái dương nổi lên, không muốn dây dưa với nàng về cái mối quan hệ thân thích ‘bắn đại bác cũng không tới’ kia nữa, hỏi thẳng thừng dứt khoát: “Ba có đồng ý không?” Tống Lăng không vui: “Con có ý gì?” Nam Lăng muốn nói rồi lại thôi. Theo quan niệm giáo dục mà hắn tiếp nhận là phải tôn trọng phụ nữ, trước đây hắn từng nói với Tống Lăng một lần về những thủ đoạn của Lê Mạt, giờ bảo hắn nói lại lần nữa, ít nhiều cũng đi ngược lại lễ nghi của nền giáo dục quý ông phương Tây mà hắn được dạy dỗ. Tống Lăng không nhận ra vẻ không vui của hắn, tiếp tục nói: “Ba con cũng không nói là không đồng ý mẹ dẫn Mạt Mạt đi cùng dì út của con.” “Mẹ.” Nam Lăng không biết phải nói lý lẽ với nàng như thế nào. Tống Lăng thật sự không muốn nghe hắn nói nữa: “Cứ quyết định như vậy đi, nếu con không chào đón Mạt Mạt thì có thể không cần đi cùng chúng ta.” Lời này của nàng có phần tức giận. Nam Lăng nhất thời bị nói cho á khẩu, chỉ biết trơ mắt nhìn Tống Lăng quay người đi về phòng. Trong phòng còn vọng ra tiếng nói chuyện của Tống Lăng và Lê Mạt. “Dì Tống, anh họ Nam Lăng không vào sao ạ?” “Hắn vào làm gì.” “Anh họ có phải là...” “Mặc kệ hắn, ta giúp con chọn quần áo, đợi chọn xong thì con đi thử xem.” “Vâng ạ.” Giọng Lê Mạt im bặt. Nam Lăng nghe được giọng điệu tức giận của mẹ từ bên trong vọng ra, day day huyệt thái dương đang nhói lên, nặng nề lê bước xuống dưới lầu. Hắn vừa đi vừa thầm nghĩ xem có nên nói chuyện này với ba một tiếng hay không. Nhưng khi nghĩ đến tiệc sinh nhật hôm nay sẽ có bao nhiêu khách mời thân phận tôn quý tới dự, ba chắc chắn sẽ rất bận rộn, Nam Lăng lại cảm thấy dùng cái “chuyện nhỏ” này đi làm phiền Nam Chính Dục có phần không thích hợp. “Nam Lăng.” Tống Nhã thấy chàng thanh niên trẻ tuổi mặt nặng mày nhẹ đi từ trên lầu xuống, bèn đứng ngồi không yên, đứng dậy gọi hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận