Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 32

Chương 32: Ta rất thận trọng làm xong
Trần Hi nhớ lại lời Kiều Vi Dân nói với mình qua điện thoại hôm qua, mím môi, hạ giọng: “Thành tích kém.”
“Tìm quan hệ chuyển trường thì được mấy người có thành tích tốt chứ, dù sao lớp chúng ta không nhận loại học sinh diện quan hệ này. Ngươi nói xem, đều lớp 12 sắp thi tốt nghiệp trung học rồi, thành tích không khá lên thì vào làm gì, chỉ tổ kéo thấp điểm trung bình của lớp!”
Chủ nhiệm Lưu rõ ràng rất tán thành: “Đúng vậy.”
Lão sư cũng có đánh giá hiệu suất công việc, tiền thưởng cuối năm của bọn họ gắn liền mật thiết với thành tích học sinh, ai cũng không muốn mình bị trừ lương vô duyên vô cớ.
Trần Hi tăng tốc động tác trên tay, nhanh chóng lật tìm tài liệu học sinh lớp mình từ trong một chồng hồ sơ, ôm vào ngực, nói với Chủ nhiệm Lưu: “Tài liệu khai giảng của ta sắp xếp xong rồi, Lão Lưu, ngươi cứ từ từ làm, ta đi trước đây.”
Chủ nhiệm Lưu thấy nàng định đi, bèn đặt công việc trong tay xuống, ngạc nhiên giữ nàng lại: “Học sinh chuyển trường đến rồi kia mà, ngươi không xem tình hình bài kiểm tra sát hạch của nàng à?”
Trần Hi đã đồng ý với Kiều Vi Dân là không để Kiều Niệm vào lớp bọn họ, Kiều Niệm thi thế nào cũng không liên quan gì nhiều đến nàng, mặc dù nàng cảm thấy Kiều Niệm còn chẳng thi đậu nổi vào lớp B!
“Không được, ta còn phải đến lớp họp sớm, tuyên bố một tin tốt.”
Chủ nhiệm Lưu đều đã nghe nói, vẻ mặt không giấu được sự hâm mộ, nói: “Là chuyện Kiều giận lớp các ngươi được đề cử đi Nhân Nghệ đúng không? Tốt quá rồi, trên Post Bar của trường toàn là bài đăng về chuyện này, sau này ngươi chính là chủ nhiệm lớp của đại minh tinh rồi, `lên như diều gặp gió` cũng đừng quên đồng nghiệp nhé!”
“Ha ha, ta đi trước.”
Bên cạnh ghế sô pha, thầy chủ nhiệm tìm cho Kiều Niệm bài thi kiểm tra, cùng với bút và giấy nháp, nói: “Hiệu trưởng còn chưa tới, ngươi cứ làm bài thi ở đây trước đã, chờ ngươi viết xong, ta sẽ chấm cho ngươi. Đợi hiệu trưởng tới sẽ dễ xác định ngươi vào học lớp nào.”
“Vâng!”
Kiều Niệm thờ ơ cầm lấy bài thi, lướt qua các câu hỏi bên trên.
Giống hệt như nàng nghĩ, toàn là mấy câu hỏi `có hoa không quả`, cả bài thi nhìn qua chỉ có hai chữ, nhàm chán!
Thi cử chính là như vậy, đề bài ra vĩnh viễn là những thứ nhàm chán chẳng dùng được khi ra xã hội.
Thầy chủ nhiệm tưởng rằng nàng bị đề bài làm khó, hiếm khi ôn hòa nói: “Bộ đề này có cả Toán, Lý, Hóa, tiếng Anh và Ngữ văn. Ngươi có 90 phút làm bài, không cần vội, cứ viết từ từ, viết đúng quan trọng hơn...”
Kiều Niệm ‘ừ’ một tiếng, đuôi mắt lười biếng nhướng lên, vẻ như đã nghe lọt tai. Nàng đặt bài thi xuống, không dùng cây bút thầy chủ nhiệm đưa, mà lấy từ trong cặp sách ra một cây bút nước màu đen khác.
“Vậy ngươi cứ viết từ từ.”
Thầy chủ nhiệm thấy nàng bắt đầu làm bài thì quay lại cùng mấy lão sư khác tiếp tục xử lý tài liệu.
Hắn không lo Kiều Niệm gian lận, trong văn phòng có giám sát, lại có đông lão sư như vậy ở đây, nếu học sinh chuyển trường này thật sự gian lận thì chỉ có thể chứng tỏ phẩm hạnh người học sinh này không đứng đắn, đầu óc cũng không đủ thông minh!......
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Nửa giờ sau.
Kiều Niệm đặt bút xuống, đột nhiên lên tiếng: “Lão sư, ta làm xong rồi.”
Thầy chủ nhiệm nghe vậy sửng sốt một chút, đi tới: “Nhanh vậy sao, ngươi không kiểm tra lại à?”
Kiều Niệm đậy nắp bút lại, đôi mắt đen nhánh lạnh lùng: “Không cần thiết.”
“......”
Hắn xoay người cầm lấy bài thi của Kiều Niệm, liếc nhìn qua, tất cả đều đã điền xong. Xuất phát từ sư đức, hắn vẫn không nhịn được nói một câu: “Kiều Niệm đồng học, việc này liên quan đến chuyện ngươi sẽ vào học lớp nào, ngươi phải `thận trọng` đấy.”
Đuôi mắt Kiều Niệm `trương dương`: “Ân, ta đã làm xong rất `thận trọng`.”
Ít nhất đây là lần thi cử nàng tập trung nhất.
Thầy chủ nhiệm thấy nàng quả thực không có ý định kiểm tra lại, thở dài nói: “Được rồi, ta chấm bài cho ngươi.”
Các lão sư khác thấy hắn định chấm bài thi, liền nhao nhao vây lại xem náo nhiệt, ai cũng muốn xem xem thành tích của học sinh chuyển trường mới tới này rốt cuộc thế nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận