Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 3939

Chương 3939: Không nể mặt sư thì cũng nể mặt Phật Những người này không có ngoại lệ, trên người đều mang vũ khí, cả người đằng đằng sát khí ( lăng lệ sát khí ), trông hỗn loạn bất cần ( hỗn bất lận ) rất giống đám liều mạng ( kẻ liều mạng ). Kẻ cầm đầu lại là một nam nhân đeo kính gọng vàng ( tơ vàng gọng kính ), trông nho nhã lịch sự ( nhã nhặn nho nhã ), đứng chung với đám người hung ác ( cùng hung cực ác ) này trông cực kỳ không hợp ( không đáp điều ). Người hầu đưa Nhiếp Thanh Như xuống lầu, đối mặt với một đám ác đồ ( ác đồ ) mang vũ khí xông vào, nàng thực sự sợ đến phát run ( sợ sệt phát run ), cúi đầu nói nhỏ:
"Nữ hoàng, chính là bọn hắn."
Mạc Tây cũng thấy Nhiếp Thanh Như đi xuống, tiến lên đẩy gọng kính, vô cùng lễ phép ( mười phần lễ phép ) chào hỏi đối phương:
"Ngài chính là nữ hoàng của ẩn thế gia tộc ( ẩn thế gia tộc nữ hoàng ) nhỉ. Cửu ngưỡng đại danh!"
Nhiếp Thanh Như thấy bàn tay hắn đưa ra trước mặt mình ( ngả vào trước mặt mình tay ), nhưng không hề động đậy, cũng không đưa tay ra bắt. Nàng thu hồi ánh mắt, không giấu được thái độ vênh váo ( vênh mặt hất hàm sai khiến thái độ ), hơi nâng cằm, nheo mắt ( nheo mắt lại ) quét qua ( đảo qua ) đám người trước mặt, nói thẳng:
"Các ngươi tìm ta có chuyện gì, nói thẳng đi."
"Ha ha."
Mạc Tây thu tay về, sờ lên sống mũi ( sờ lên xương mũi ), bị khinh thường ( bị người khinh thị ) cũng không tức giận, cười ha hả nói với Nhiếp Thanh Như:
"Vậy trước tiên để ta tự giới thiệu ( làm tự giới thiệu ) với nữ hoàng. Ta là Mạc Tây, người của Ám Bảo ( Ám Bảo ) ở F Châu ( F Châu ), đây đều là huynh đệ của ta."
Khi Nhiếp Thanh Như nghe thấy hai từ khóa F Châu ( F Châu ), Ám Bảo ( ám bảo ), sắc mặt nàng biến đổi ( sắc mặt biến hóa ), tình huống mà nàng không muốn gặp nhất trong lòng cứ thế xảy ra ( không muốn nhất đụng phải tình huống cứ như vậy phát sinh ). Nàng cố nén ( khắc chế ) nhìn về phía đối phương, lùi lại một bước ( lui về sau một bước ): "Các ngươi muốn làm gì?"
Mạc Tây không để ý phản ứng lùi lại một bước của nàng, vẫn giữ vẻ nho nhã lễ độ ( tư văn hữu lễ mạo ) như lúc đầu, mỉm cười nhìn chăm chú nói:
"Ngài đừng căng thẳng ( chớ khẩn trương ), chúng ta không làm gì cả, chỉ là muốn mời ngài phối hợp ( phối hợp ) một chút, gọi điện thoại cho người của ngài."
Hắn vừa nói vừa lấy điện thoại di động ( điện thoại cầm tay ) ra đưa tới, suốt quá trình đều rất khách sáo ( khách khách khí khí ), chỉ là nụ cười không chạm đến đáy mắt ( dáng tươi cười không đạt đáy mắt ): "Người bên cạnh ngài tên là Bóng Dáng ( vị kia gọi bóng dáng ) đúng không? Ngài gọi điện thoại cho hắn, báo cho hắn một tiếng, cứ nói chúng ta đến trang viên ( trang viên ) làm khách ( làm khách )."
Nhiếp Thanh Như không đưa tay nhận, chỉ lạnh lùng ( lạnh lùng ) nhìn hắn:
"Ngươi không cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi mà có thể khống chế ( khống chế lại ) được ta chứ, đây là trang viên ( trang viên )!"
Bên cạnh nàng còn có Ám Vệ ( Ám Vệ ) bảo vệ, chỉ cần Mạc Tây và bọn hắn động thủ ( động thủ ), Ám Vệ sẽ xuất hiện. Nghe vậy, nụ cười của Mạc Tây chỉ thoáng dừng lại ( hơi ngừng tạm dáng tươi cười ), rồi hắn lười biếng mở mắt ( lười nhác mở mắt ra ), lại dùng ngón tay đẩy cặp kính trên sống mũi, nụ cười nhạt đi ( phai nhạt ) không ít:
"Nữ hoàng, ngài hà tất phải gây khó dễ cho chúng ta ( vì khó chúng ta )?"
"Chúng ta đã tìm đến ngài thì chắc chắn đã chuẩn bị tâm lý ( làm xong chuẩn bị tâm lý ). Chúng ta đều là đám đàn ông thô lỗ ( tháo hán tử ), da dày thịt béo ( da dày thịt béo ) không sợ chết. Nhưng ngài thì khác, ngài là nữ hoàng cao quý ( cao quý ) của ẩn thế gia tộc ( ẩn thế gia tộc nữ hoàng ), địa vị cao cả ( địa vị cao cả ), muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận ( đồng quy vu tận )... Chậc ( Sách ), không đáng ( không có lợi )."
Nhiếp Thanh Như đã hiểu ra:
"Ngươi đang uy hiếp ( uy hiếp ) ta?!"
Mạc Tây tháo kính xuống, để lộ đôi mắt sắc như chim ưng ( mỏ ưng mắt ) bên dưới, cười nói:
"Vậy ta cũng không thể đứng đây nói chuyện phiếm ( nói mò nói chuyện phiếm ) với ngài được."
Lão đại ( Lão đại ) của bọn họ còn đang bị đám khốn kiếp này ám toán vây khốn ( ám toán vây khốn ) tại tổng bộ Hồng Minh ( Hồng Minh trong tổng bộ ), hắn mang theo huynh đệ ( huynh đệ ) bất chấp nguy hiểm tính mạng ( không để ý nguy hiểm tính mạng ) đến giải quyết đám lính đánh thuê ( lính đánh thuê ) bên ngoài. Nhiếp Thanh Như thật sự nghĩ rằng bọn hắn đến đây để nói chuyện phiếm ( nói chuyện trời đất ) sao? Mục đích của mọi người đã rõ ràng bày ra đó ( mục đích bày ở ngoài sáng ), sắc mặt Nhiếp Thanh Như cũng từ khó coi ( khó coi ) lúc đầu dần trở nên lạnh lẽo sắc bén ( lạnh lệ ), nàng khoanh tay ( khoanh tay ) lại, hạ giọng đe dọa ( thấp giọng đe dọa ): "Các ngươi biết kết quả ( kết quả ) của việc đắc tội ta... ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận