Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 425

Chương 425: Không thi đậu, cho nên ngày kia trở về?
Vệ Linh nhắc đến chuyện này, nàng ngược lại là nhớ tới Kiều Niệm, ngẩng đầu, cẩn thận từng li từng tí đề cập: "Tỷ... Kiều Niệm cũng tham gia khảo thí, không biết thi được bao nhiêu điểm."
Kỳ thi tuyển sinh tự chủ của trường cao đẳng dù sao cũng không phải thi đại học, sẽ không công bố thành tích của tất cả mọi người, mỗi người chỉ có thể dùng số báo danh để tra cứu thành tích của mình, không nhìn thấy thành tích của người khác.
Bọn hắn không biết số báo danh của Kiều Niệm là bao nhiêu, đương nhiên không biết Kiều Niệm thi bao nhiêu điểm.
Kiều Sân lúc này nhắc đến Kiều Niệm, cũng không phải có ý tốt, chỉ là đơn thuần cho rằng Kiều Niệm thi không đậu mà thôi!
Nàng đến Kinh Thị, Thẩm Kính Ngôn tìm cho nàng giáo viên chuyên nghiệp để học bù, còn Kiều Niệm mỗi ngày ở lại nơi nhỏ bé như Nhiễu Thành, suốt ngày ở cùng đám người lớp A kia thì có thể có tiền đồ gì chứ.
Kiều Sân tiếc nuối nói: “Cũng không biết nàng có nhận được tin nhắn của trường học hay không.”
"Nàng nhận được hay chưa đều không có quan hệ gì với ngươi, ngươi lo tốt chuyện của mình là được!" Vệ Linh mấy ngày nay ngược lại là đã nghĩ thông suốt, liếc nàng một cái, không mấy để tâm nói: "Hôm nay giữa trưa có phải ngươi ăn cơm cùng Phó Qua và bạn cùng phòng của hắn không? Trong số bạn cùng phòng của hắn có một nam sinh họ Ôn, ngươi chú ý một chút, bình thường có cơ hội thì giữ gìn mối quan hệ với Ôn Tử Ngu nhiều hơn, sẽ có ích cho tương lai của ngươi."
Kiều Sân nhớ kỹ nam sinh tên Ôn Tử Ngu kia, Phó Qua có tổng cộng 3 người bạn cùng phòng, hai người kia đều tỏ ra thân thiện và gần gũi với nàng, khen ngợi nàng hết lời, chỉ có người tên Ôn Tử Ngu kia là tỏ ra lạnh nhạt thờ ơ với nàng, lúc ăn cơm trưa thì cả quá trình đều lơ đãng, cũng không biết đang suy nghĩ gì, nàng để ý thấy Phó Qua mấy lần nói chuyện với hắn, hắn đều không để tâm.
Thì ra thân phận người này không tầm thường!
Kiều Sân yên lặng ghi nhớ chuyện này.
Người mà Vệ Linh đặc biệt nhắc đến, khẳng định không phải người bình thường trong đám này, nhất định là người đáng chú ý trong giới của họ.
Nàng còn chưa chen chân vào được giới thượng lưu ở Kinh Thị, gặp được loại người này càng phải ôm chặt đùi.
"Ta biết rồi."
Kiều Sân nghĩ lại, mỉm cười nói: "Ngày mai Phó Qua còn muốn dẫn bạn cùng phòng của hắn đến ủng hộ ta, Ôn Tử Ngu phần lớn cũng sẽ có mặt, ta sẽ cố gắng giữ gìn mối quan hệ tốt với hắn, tranh thủ làm bạn bè."
Vệ Linh thích nàng ở điểm có mắt nhìn, nói một chút là hiểu ngay, mặc dù tính tình có chút kỳ quặc, làm việc không ra sao, nhưng tối thiểu cũng có chỗ dùng được.
"Ngươi hiểu là tốt rồi, đi thôi, chúng ta cũng đừng ở bên ngoài ngây ngốc quá lâu, cậu của ngươi còn đang ở bên trong tiếp Trình Ngọ và những người khác ăn cơm, ngươi là nhân vật chính, cũng không thể cứ mãi không qua đó."
Đúng lúc này, điện thoại di động của nàng vang lên, Vệ Linh dừng lại, lấy điện thoại từ trong túi ra, cúi đầu nhìn lướt qua.
Là Thẩm Kính Ngôn gửi tin nhắn cho nàng.
Hỏi các nàng đang ở đâu, sao còn chưa qua đó.
Vệ Linh vừa trả lời hắn là tới ngay, lại nhận được tin nhắn khác hắn gửi tới, không dài, chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi.
[ Niệm Niệm gửi tin nhắn hỏi chúng ta trưa ngày kia có rảnh không, tối ngày mốt nàng ấy bay rồi, hẹn chúng ta ăn cơm. ]
Ánh mắt Vệ Linh lóe lên vẻ thất vọng, trả lời tin nhắn của Thẩm Kính Ngôn, hỏi hắn nghĩ thế nào.
Đồng thời ngẩng đầu, thở dài nói với Kiều Sân: "Kiều Niệm không thi đậu, ngày kia nàng trở về rồi."
"Nàng không thi đậu?" Kiều Sân không ngờ tối nay mình lại nghe được tin tức tốt như vậy, suýt nữa thì bật cười thành tiếng, nàng bóp chặt lòng bàn tay, cố nén để lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, còn cố gắng nói với Vệ Linh một câu: "... Vậy thì thật là đáng tiếc quá!"
Vệ Linh biết ân oán giữa nàng và Kiều Niệm, không để bụng lời nói giả dối đó của nàng, nhìn tin nhắn trả lời trên điện thoại của Thẩm Kính Ngôn nói không muốn đi, hôm đó không rảnh, trong lòng không hề thấy bất ngờ.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận