Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 3854

Chương 3854: Không sai, chính là Niệm tỷ làm
Kiều Niệm một tay chống lên cửa sổ xe đang mở, tay kia cầm điện thoại cúi đầu trả lời tin nhắn, bóng dáng giữa đêm tối hiện rõ vẻ lạnh lùng.
Cuối cùng Hoa Tí cũng tìm được họa sĩ vẽ chân dung, căn cứ theo lời kể của quản lý Đinh Đường mà vẽ ra mấy tấm chân dung, rồi mang đến trước mặt Kiều Niệm: “Sun, chân dung người ngài muốn đây.”
Kiều Niệm tắt màn hình điện thoại, ngước mắt nhận lấy mấy tờ giấy mỏng từ tay hắn, cụp mắt lướt qua từng tấm, cho đến khi nhìn thấy chân dung một người đàn ông có nốt ruồi đen trên má trái, nàng nhếch khóe miệng, liếm đôi môi khô khốc, một biểu cảm rất khác thường.
Nàng rút riêng tấm chân dung đó ra: “... Mang tấm này đi cho hắn xác nhận lại một lần.”
“Vâng.” Hoa Tí không nói lời nào, lập tức quay người đi.
Kiều Niệm cũng không hề rảnh rỗi, nàng chụp lại những tấm chân dung còn lại, rút chiếc laptop từ trong ba lô ở ghế phụ lái ra, đặt lên đùi rồi mở máy.
Sau đó kết nối điện thoại di động bằng dây cáp dữ liệu, chuyển mấy tấm ảnh vừa chụp vào máy tính.
Kiều Niệm mở khu dữ liệu của Thiên Thần, cắm vào một chương trình Trojan (ngựa gỗ), ngón tay trắng nõn lướt bay trên bàn phím, đầu ngón tay gõ ra một chuỗi ký hiệu liên tiếp.
Nàng chỉ dùng chưa đến mười phút đã hạ gục hệ thống phòng ngự được mệnh danh là “tường đồng vách sắt” của Thiên Thần, đưa mấy tấm chân dung vào để trực tiếp sàng lọc.
Nàng mắc chứng mù mặt.
Ngoại hình của người bình thường rất khó để lại ấn tượng trong mắt nàng, trừ phi diện mạo cực kỳ đặc biệt thì nàng mới có thể ghi nhớ được.
Trong xấp chân dung Hoa Tí vừa đưa cho nàng, người đàn ông có nốt ruồi đen trên má trái thuộc loại có ngoại hình đặc biệt.
Kiều Niệm không chắc mình có nhớ nhầm hay không, nhưng nếu trí nhớ của nàng không gặp vấn đề gì, nàng nhớ mình đã từng thấy người đó ở bên cạnh Lục Chấp.
Đó là người của Thiên Thần...
**
Cùng lúc đó.
Trụ sở chính Thiên Thần.
Kiều Niệm là vương giả giới hacker, muốn phá vỡ hệ thống phòng ngự của Thiên Thần chắc chắn không thành vấn đề.
Thiên Thần cũng không nuôi đám người ăn không ngồi rồi.
Mặc dù các kỹ sư công nghệ thông tin cao cấp của họ không có khả năng ngăn cản vị trụ cột giới hacker này, ngay dưới mí mắt bọn họ, xem hệ thống phòng ngự của Thiên Thần như vịt quay da giòn mà dễ dàng phá vỡ.
Nhưng họ vẫn mạnh hơn đại đa số người. Ít nhất thì chỉ trong vòng một phút, họ đã nhận ra có người đang xâm nhập khu dữ liệu của Thiên Thần, đồng thời đã xâm nhập thành công và cắm vào một chương trình Trojan (ngựa gỗ).
Quản sự của bộ phận Công nghệ Thông tin dùng tốc độ nước rút lao thẳng lên tầng 33, đẩy mạnh cửa lớn phòng làm việc.
“Lục Tổng.”
Hắn nhìn thấy trong văn phòng còn có một người nữa, nhìn kỹ lại, lập tức cung kính gọi đối phương: “Trợ lý Giản.”
Trong văn phòng ở tầng cao nhất, tầng 33 của trụ sở chính, giờ phút này ngoài Lục Chấp ra còn có Giản Cấm, bầu không khí giữa hai người khá kỳ quặc.
Trông họ như vừa mới xảy ra một cuộc tranh chấp kịch liệt.
Nếu là trước đây, quản sự bộ phận thông tin chắc chắn đã lập tức quay đầu rời đi, tuyệt đối không dám ở lại lâu.
Nhưng hiện tại hắn không thể để ý nhiều đến vậy.
Hắn cố nén, đối diện với ánh mắt lạnh lùng thờ ơ của Lục Chấp: “Lục Tổng, có hacker xâm nhập hệ thống thông tin của chúng ta. Nhận ra... nhận ra là Sun.”
Bọn họ và Hồng Minh đã giao đấu vô số lần.
Những năm gần đây, quan hệ hai bên thân thiết như bạn bè, bộ phận thông tin do hắn đứng đầu còn thường xuyên tìm Eo Nhỏ Khốn của Hồng Minh để cùng nhau thi đấu kỹ thuật.
Hắn hiểu rõ trình độ của mấy thành viên chủ chốt bên Hồng Minh.
Như Nghiên Mặc, Eo Nhỏ Khốn, trình độ của bọn họ tuy cao siêu nhưng không phải là không thể vượt qua.
Trong mắt hắn, Hồng Minh chỉ có một người thuộc dạng thần thánh, trình độ sâu không lường được. Chỉ có người đó mới có khả năng phớt lờ sự ngăn chặn của hắn ngay dưới mí mắt, hạ gục khu dữ liệu của Thiên Thần trong vòng mười phút...
—— Sun của Hồng Minh!
Nhưng không phải Sun luôn có quan hệ sắt với lão đại của bọn họ sao? Tại sao lại làm như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận