Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 355

Vọng gia vì về cùng lúc với Kiều tiểu thư, nên luôn miệng nói là vừa vặn “Thuận Lộ” về Kinh Thị làm việc!
"Thuận Lộ" và "đuổi theo" hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Không thể nào nói thẳng ra là Vọng gia muốn đuổi theo Kiều tiểu thư được.
Thế này thì bọn hắn còn cần mặt mũi nữa không?
Cố Tam đang không biết phải làm sao, thì nghe thấy giọng điệu bình tĩnh của người đàn ông, thong dong nhẹ nhàng hỏi: “Niệm Niệm, buổi tối định ở chỗ nào?”
Kiều Niệm mỗi lần bị hắn gọi tên đều có cảm giác như lỗ tai sắp mang thai, tên của nàng được thốt ra từ miệng hắn luôn mang một ý vị sâu xa khác, có lẽ là do chất giọng của hắn, trầm thấp quyến rũ, thật sự quá mức phạm tội!
Nàng bỗng cảm thấy hơi khô khan khó hiểu, xách túi lên, đứng nghiêng người ở đó, giọng hơi khàn: “Khách sạn?”
“Vẫn chưa chắc chắn. Đến lúc đó rồi xem sao. Nếu không có gì bất ngờ, sẽ tìm khách sạn ở gần Thanh Đại.”
Ánh mắt Diệp Vọng Xuyên sâu thẳm, lông mi vừa thưa vừa cong, cổ tay trắng nõn đặt lên bàn, chuỗi Phật châu màu đỏ sẫm trên cổ tay có chút tà khí, hắn chậm rãi nói: “Ta xem giúp ngươi rồi, khách sạn gần Thanh Đại mấy ngày nay đều bị học sinh dự thi đặt trước hết. Ngươi đến đột xuất chắc chắn không đặt được phòng.”
Đặt hết rồi sao? Kiều Niệm trước đó không nghĩ tới điểm này, chân mày nhíu lại, hơi phiền muộn, không nhớ rõ trong số bất động sản của mình ở Kinh Thị có căn nào gần Thanh Đại hay không.
Trong lúc nàng đang suy nghĩ, Diệp Vọng Xuyên lười biếng nói: “Căn hộ của ta vừa hay ở gần Thanh Đại, có bốn phòng: hai phòng ngủ, một phòng sách và một phòng chiếu phim gia đình, có muốn tạm thời ở chỗ của ta không?”
Cố Tam ngẩn người một chút.
Không thể ngờ chủ đề lại chuyển nhanh như vậy.
Giây trước còn là Kiều tiểu thư không đi cùng bọn hắn, muốn một mình đi gặp bạn bè.
Giây sau đã biến thành Vọng gia mời Kiều tiểu thư ở chung.
Hiệu suất này, đúng là trâu bò!
Kiều Niệm gần như không cần suy nghĩ: “Không cần đâu, ta tự tìm khách sạn là được.”
Nàng vừa dứt lời, Diệp Vọng Xuyên liền thong thả nói: “Kinh Thị buổi sáng kẹt xe rất nghiêm trọng, nếu ngươi không ở được khách sạn gần Thanh Đại thì đều phải đón xe đến trường. Mỗi sáng sớm ít nhất cần dậy sớm một tiếng, có lúc còn phải sớm hơn…”
Kiều Niệm chau chặt mày.
Giọng hắn trầm thấp đầy mê hoặc: “Ngươi chỉ ở Kinh Thị vài ngày, nếu tìm không được khách sạn tốt thì không bằng tạm thời ở chỗ của ta. Mọi người đều là bạn bè, ngươi lại cứu Thần Thần, ngươi đến Kinh Thị, ta không thể nào để ngươi không có chỗ ở.”
Nói đến đây, Vọng gia ngài thật sự muốn Kiều tiểu thư có chỗ ở, thì với thân phận của ngài chỉ cần tùy tiện mở lời, các khách sạn quanh Thanh Đại dù hết phòng cũng sẽ sắp xếp ra một phòng thôi.
Cố Tam trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng không nói ra, giữ bộ dạng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, coi mình như tấm bình phong.
Kiều Niệm vẫn còn đang do dự.
Trong thâm tâm, nàng chắc chắn không muốn ở riêng một chỗ cùng Diệp Vọng Xuyên. Ở Nhiễu Thành có Giang Ly và Thần Thần ở cùng thì còn được, nhưng ở Kinh Thị...
Nàng đang cân nhắc.
Cố Tam cũng ở bên cạnh thêm lời vào: “Kiều tiểu thư, hay là cô cứ ở chỗ Vọng gia đi. Căn hộ kia của Vọng gia diện tích lớn, lại có phòng riêng biệt. Mọi người đều quen biết cả rồi, nhà có phòng trống sao phải ra ngoài tìm khách sạn làm gì.”
“Ta thường ngày bận rộn, không chắc sẽ ở nhà. Ngoài trừ dì giúp việc đến dọn dẹp vệ sinh mỗi ngày, ngươi ở chỗ của ta cũng giống như ở khách sạn thôi.”
Ngón tay Diệp Vọng Xuyên khẽ cong lên, bàn tay của hắn vô cùng đẹp, cân đối không một chút thịt thừa, ngón tay thon dài, móng tay được cắt tỉa gọn gàng tròn trịa, đẹp hơn nhiều so với những bàn tay được tung hô trên mạng hiện nay.
Kiều Niệm không phải là người hay do dự, hắn đã nói đến nước này, nàng cũng không có lý do gì để từ chối nữa.
Nàng suy nghĩ trong giây lát, rồi nói: “Được thôi. Ngươi gửi địa chỉ cho ta, tối ta sẽ tự đón xe đến.”
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận