Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1290

Chương 1290: Chủ nhân chiếc xe thể thao kia là một trong những đại lão của khu phi pháp
Giang Tiêm Nhu cũng nghi ngờ tai mình nghe lầm: “Cha.”
Giang Tông Nam lại không thèm nhìn nàng một cái, có thể thấy lần này bị chọc giận đến mức nào.
Giang Nghiêu giật mình, cũng kịp phản ứng, cũng cho là Giang Tông Nam quá chuyện bé xé ra to, không khỏi quá khuếch đại, hắn mím môi, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống nói: “Cha, chuyện này không phải như ngươi nghĩ.”
Hắn kể lại chuyện ở hội sở lưng chừng núi, và cả chuyện bạn học cùng trường của Kiều Niệm nhìn thấy Kiều Niệm lên một chiếc xe thể thao lạ lẫm.
Giang Nghiêu nói xong, lại đưa tấm hình chụp chiếc xe thể thao trong điện thoại di động của mình cho Giang Tông Nam xem, để chứng minh mình không nói sai.
Cuối cùng, hắn mới nói: “Ta cùng Tiêm Nhu muốn đến chỗ gia gia, hy vọng nhắc nhở đại bá một chút, nên chú ý nhiều hơn đến tình hình giao du bạn bè của Kiều Niệm.”
Giang Tông Nam xem kỹ xong tấm hình trên điện thoại di động.
Trong tấm ảnh quả thực chụp một chiếc xe thể thao màu đỏ, logo xe hắn nhận ra, với gia sản của hắn cũng mua được loại xe này, nên rất rõ ràng giá cả loại xe này không rẻ.
Giang Tông Nam xem hết tấm hình trên điện thoại di động, trầm mặc, cũng không lập tức trả lời Giang Nghiêu, chỉ trả lại di động, nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ sâu xa, trọn vẹn một phút sau hắn mới mở mắt, lắc đầu với Giang Nghiêu, chậm rãi mở miệng: “Niệm Niệm không phải người như thế.”
Giang Nghiêu không ngờ cha hắn trước “chứng cứ”, vẫn lựa chọn bảo vệ Kiều Niệm, không hề nhắc đến chuyện mình đã tát Giang Tiêm Nhu một cái.
Hắn đột nhiên có chút tức giận, hiểu được nguyên nhân mẹ mình và em gái không thích cô em họ nhỏ từ Nhiêu Thành tới.
Giang Nghiêu căng mặt, cầm lại điện thoại: “Ta đã nhờ Từ Kế Thân giúp ta tra thông tin chủ xe, tin rằng hắn sẽ sớm báo tin cho ta thôi.”
Giang Nghiêu nghĩ rất đơn giản, chỉ cần biết chủ nhân chiếc xe mà Kiều Niệm đã đi là ai, là có thể biết bọn hắn có oan uổng Kiều Niệm hay không.
Hắn đang nói chuyện thì màn hình điện thoại di động sáng lên.
Giang Nghiêu nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến, là Từ Kế Thân.
Hắn dứt khoát bật loa ngoài, nhận điện thoại: “Alo.”
Giang Tông Nam và Giang Tiêm Nhu đều nhìn về phía hắn, đồng loạt nín thở.
“Alo.” Giọng Từ Kế Thân một giây sau mới truyền đến từ đầu dây bên kia, nghe không có gì khác thường.
“Ngươi giúp ta tra chưa?” Giang Nghiêu đang chuẩn bị hỏi hắn chuyện chiếc xe.
Ai ngờ Từ Kế Thân nói trước hắn: “Ta đang định nói cho ngươi chuyện này đây!”
Giang Nghiêu lập tức mím môi, chờ câu tiếp theo của hắn.
Liền nghe thấy giọng điệu cực kỳ bất ngờ của Từ Kế Thân, cố nén vẻ cẩn trọng, hạ giọng nói: “Ngươi chắc chắn bạn học của em họ ngươi hôm nay nhìn thấy chính là chiếc xe này chứ?”
Giang Nghiêu nghe giọng điệu hắn không đúng, theo bản năng hỏi: “Chiếc xe này thế nào? Có vấn đề gì à?”
“Cũng không hẳn là vấn đề.” Từ Kế Thân dừng một chút: “Ngươi biết chủ xe này là ai không?”
“Ai?”
Giang Nghiêu cảm thấy hắn nói chuyện quá thích vòng vo tam quốc.
Chỉ là một chiếc xe thôi mà, có cần phải cứ vòng vo mãi không?
Từ Kế Thân: “Giản Cấm, tổng giám đốc điều hành Tập đoàn JC, một trong những đại lão của khu phi pháp. Trước đây ta từng thấy nàng ở khách sạn, còn tưởng mình hoa mắt nhìn nhầm, không ngờ nàng cũng đến Kinh Thị. Gần đây Kinh Thị tụ tập không ít người của khu phi pháp nhỉ, người nào người nấy lai lịch đều không nhỏ.”
Giang Nghiêu nhất thời tưởng mình nghe lầm, ngây ra hồi lâu, không nói gì.
Từ Kế Thân lại tự nói tiếp: “Nói đến Giản Cấm này rất lợi hại, ta nghe nói nàng và vị đại lão kim cương thần bí kia có nguồn gốc rất sâu xa, sau lưng nàng luôn có thế lực của đại lão kim cương chống đỡ. Không ngờ em họ ngươi lại quen biết loại người này... Em họ ngươi tuổi không lớn lắm mà quan hệ rộng thật đấy.”
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận