Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 6281

Chương 6281: Muốn sinh hoạt không có trở ngại, liền phải đỉnh đầu mang một ít lục
Ai Lỵ Nặc nhìn xuống thẻ phòng khách sạn ở khu phi pháp, thầm nghĩ: “Ta còn tưởng khách sạn nơi này có công nghệ đen gì đặc biệt, hóa ra vẫn là thẻ phòng bình thường thôi…”
“Cái gì?”
Ai Lỵ Nặc liếc nhìn người vừa quay đầu lại, ánh mắt dừng lại một chút trên mái tóc nhuộm xanh biếc như lông chim của hắn, rồi lại không để lại dấu vết mà dời đi. “Không có gì. Ta nói màu tóc này của ngươi nhuộm không tệ nha.”
Eo nhỏ khống: ??? Ai Lỵ Nặc cất thẻ phòng về lại túi, thuận thế đút một tay vào túi quần, nghiêng người liếc qua mái tóc xanh biếc bắt mắt kia của hắn, giải thích: “Sun từng nói với ta một câu ngạn ngữ của nước Z bọn họ? Chắc là gọi ngạn ngữ nhỉ.”
“Nàng nói muốn sinh hoạt không có trở ngại, liền phải đỉnh đầu mang một ít lục!”
Eo nhỏ khống dù gì cũng từng làm lão sư cho Thần Thần một thời gian ở Kinh Thị, trong nháy mắt hiểu được nàng đang nói gì, còn chưa kịp sa sầm mặt. Chỉ thấy Ai Lỵ Nặc vươn tay vỗ mạnh lên vai hắn hai cái đầy cổ vũ, đưa ra kết luận: “Ta thấy ngươi vẫn còn là đồng tử thân? Huynh đệ, phải cố gắng lên nha.”
Nàng sợ Eo nhỏ khống không hiểu, bèn đưa tay chỉ lên đỉnh đầu mình, rồi lại ranh mãnh nháy mắt mấy cái, cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng bóng nói: “Trên đầu trọc thì không cố gắng được đâu. Tìm bạn gái đi!”
Eo nhỏ khống lập tức thấy nóng bừng, không dám tin nhìn nữ nhân trước mắt, mặt đỏ tới tận cổ trông rất đáng sợ. Đến nỗi gân xanh trên cổ cũng nổi lên. Đối mặt với sự “cổ vũ” của Ai Lỵ Nặc, hắn sửng sốt không nói được lời nào. Chỉ biết trừng lớn mắt nhìn nàng. Hắn đã nói mà, người có thể chơi cùng Sun thì làm sao là người bình thường được!! Ấy thế mà Ai Lỵ Nặc còn bồi thêm một câu, chỉ về phía cổ hắn nói: “Đỏ mặt tía tai là thận hư đó, hôm nào tìm bác sĩ xem thử đi.”
Eo nhỏ khống gần như nghiến răng nói: “Cảm ơn!” Ai Lỵ Nặc tưởng thật, lại vỗ vỗ vai hắn, cười tủm tỉm nói: “Đừng ngại ngùng, tiểu nam hài ~”
Eo nhỏ khống chỉ cảm thấy bờ vai mình như bị vận mệnh giáng mấy đòn chí mạng, nặng trĩu sắp sụp đổ, chỉ có thể dựa vào lòng trung thành với Hồng Minh mới miễn cưỡng chống đỡ được trái tim nhỏ bé bị tổn thương, nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, nói với thiếu nữ trước mắt: “Hay là... ta đưa ngươi về phòng trước nhé. Đợi lát nữa gọi Sun cùng đi ăn cơm?”
“Được.” Ai Lỵ Nặc không có ý kiến, nhưng nàng ngồi máy bay lâu nên không muốn ra ngoài nữa, vừa đi về phía thang máy vừa nói: “Ăn ngay tại khách sạn đi.”
Eo nhỏ khống giúp chuyển chiếc vali nặng muốn chết vào thang máy, thuận tay nhấn nút chọn tầng: “Để ta nói với Sun.”
Kiều Niệm chắc vẫn còn đang bận trong phòng thí nghiệm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận