Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4888

Chương 4888: Đụng vào người của ta, chết. Nhiếp Di từ trong cơn khiếp sợ ban đầu lấy lại tinh thần, vội vàng nhìn về phía tay trái của nàng, không nhìn ra điều gì khác thường, nhíu chặt lông mày, lo lắng đi tới đi lui tại chỗ: “Niệm, ngươi nói cho Diệp thiếu chưa? Đã tra được lai lịch chiếc xe tải lớn kia chưa? Tài xế đâu rồi? Cảnh sát đến chưa?”
“Chết rồi.” Kiều Niệm thản nhiên nói. “Chết rồi?!” Nhiếp Di hít vào một hơi, vẻ mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhất thời không nói nên lời. Trong đầu hắn liền hiện lên một câu —— chết không đối chứng! Kiều Niệm: “Đợi bên này kết thúc rồi hẵng tra, bọn hắn chạy được hòa thượng chạy không được miếu, hơn nữa ta đã có người tình nghi.”
Nhiếp Di lo lắng: “Ngươi biết là ai làm sao?”
Kiều Niệm có lệ gật đầu: “Đại khái đoán được rồi.”
Nhiếp Di thấy vậy cũng không tiện nói thêm nữa, chỉ dặn dò: “Trong lòng ngươi đã biết là tốt rồi, tự mình chăm sóc tốt bản thân, ngươi mà xảy ra chuyện gì, không biết sẽ có bao nhiêu người đau lòng đâu.”
“Ta biết.” Kiều Niệm trong lòng ấm áp, liền buông thõng tay xuống, khoanh tay đứng trước mặt hắn, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Ta thật sự không sao.”
Nhiếp Di nhìn nàng lắc đầu, có chút bất lực với nàng, cũng không nỡ trách cứ, thở dài: “Ngươi đó, chính là không biết chú ý đến bản thân gì cả!”
Kiều Niệm không muốn nghe hắn thuyết giáo, biết hắn một khi đã bắt đầu lải nhải thì sẽ không dừng lại được, bèn quay đầu nói với Lương Tùng Lâm: “Hiệu trưởng, giúp ta giới thiệu về mấy người máy kia đi.”
Lương Tùng Lâm và Kiều Niệm không thân quen như Nhiếp Di, không tiện lên giọng trưởng bối thuyết giáo, cũng không tiện xen vào, lúc này nghe Kiều Niệm gọi mình, vội kéo người sang một bên, chỉ xuống sân bãi phía dưới giới thiệu. “Những người máy kia là dụng cụ dạy học do Sở 9 nghiên cứu ra, dùng cho học sinh thực hành thao tác thông thường, model là GB9520.”
“GB9520 là một trong những người máy tiên tiến nhất trên thị trường hiện nay, là đồ tốt, bình thường các học sinh dùng đều tương đối quý trọng, bên cạnh kia chính là máy tính điều khiển. Lát nữa nếu các ngươi thi đấu phần liên quan đến máy tính, thì chính là viết ngay tại chỗ một chương trình điều khiển để thao tác người máy, xem ai điều khiển người máy có độ linh hoạt cao hơn, đứng vững hơn... Đây thuộc về phần cơ bản nhất trong thao tác người máy, bình thường sinh viên khoa Công nghệ phần mềm cũng sẽ tiến hành kiểu so tài này. Cái khó là thời gian các ngươi có thể sử dụng quá ngắn, cần phải hoàn thành chương trình trong vòng nửa giờ.”
Lương Tùng Lâm bất giác liếc nhìn tay nàng một cái, giọng điệu nhuốm vẻ lo lắng: “Vốn dĩ ta không lo lắng về thực lực của ngươi, chỉ là...”
Kiều Niệm đâu có mù, đương nhiên thấy được ánh mắt hắn liếc qua tay trái mình trong nháy mắt đó, nhếch môi lên, rất ngông cuồng mà nói: “Hiệu trưởng biết tốc độ tay của ta nhanh cỡ nào không?”
“Hửm?” Lương Tùng Lâm không phản ứng kịp ngay lập tức. Kiều Niệm hất cằm, nghiêng người nhìn về một hướng khác, nói: “Người bên kia tưởng tốc độ tay cao nhất của ta là 330.”
Lương Tùng Lâm nhìn theo ánh mắt nàng, liền thấy Ngải Lâm Na vừa hay cũng cảm nhận được gì đó, đang nhìn về phía bọn họ. Hắn hơi sửng sốt, rồi thu hồi ánh mắt. “Ngươi từng thi đấu với nàng ta rồi à?”
“Ừm.”
Kiều Niệm nói thản nhiên: “Mấy ngày trước có thi đấu một lần, tốc độ tay nhanh nhất của nàng ta khoảng 289, cho dù có tiến bộ nữa, nhanh nhất cũng không quá 300.
Bạn cần đăng nhập để bình luận