Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1157

Chương 1157: Ba ba cũng không phải người bình thường
Giang Tông Cẩm nhìn vẻ mặt lo lắng của ông, bất đắc dĩ thở dài, chuyện vốn không thể nói, giờ phút này cũng không còn cách nào khác, đành hạ giọng, nói rất nhỏ với ông: “Ta hiểu ý của ngài, ngài yên tâm đi, Niệm Niệm là con gái của ta, ta đã để nàng chịu thiệt thòi nhiều như vậy, ta nếu đã nói phân gia thì không có ý định để nàng đi theo ta chịu khổ, còn bị ta liên lụy.”
“Cha, ta ngoài việc là giáo sư ở Thanh Hoa, còn làm việc tại viện nghiên cứu.”
Giang lão gia tử ngạc nhiên nhìn hắn: “Ngươi? Ở viện nghiên cứu?!”
Trong nước vẫn luôn có một viện nghiên cứu, tính chất tương tự như 'cửu xứ', cũng nghiên cứu kỹ thuật đỉnh cao, nhưng khác với 'cửu xứ', viện nghiên cứu này nghiên cứu toàn bộ là về hàng không vũ trụ.
Viện nghiên cứu có địa vị rất cao ở trong nước, những người làm việc bên trong có thể tiếp cận các mối quan hệ không giống với những người trong giới bên ngoài.
Giang lão gia tử chưa bao giờ nghĩ tới người con trai cả của mình, người mà ông vẫn nghĩ chỉ một lòng chú tâm vào học thuật, lại có năng lực như thế.
Hơn nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn.
“Ta vào đó ba năm trước, chuyện này vốn dĩ ta không nên nói với ngài, cũng không thể nói cho bất kỳ ai khác, nhưng ta sợ ngài lo lắng cho Niệm Niệm, lo lắng quá sẽ hại đến thân thể.” Giang Tông Cẩm tỏ vẻ rất khó xử, lại nói với ông: “Cha, chuyện này ngài nhớ kỹ không được nói cho người khác.”
Giang lão gia tử đã định thần lại, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng đặt xuống được, trịnh trọng gật đầu: “Ta biết rồi.”
Trước kia ông nghĩ đến chuyện phân gia, hai nhà tách ra, là nhà nhị phòng chiếm được lợi, vì đã vứt bỏ được hai cái vướng víu.
Hiện tại xem ra, đúng là Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc.
Cũng không biết sau này bọn Uyển Như biết chuyện Tông Cẩm làm việc, có còn giống như trước đó, đồng ý phân gia sảng khoái như vậy không!
Kiều Niệm lúc này nghe điện thoại xong quay lại, vẻ mặt nàng vẫn không có biểu cảm gì, nhưng có thể nhìn ra được chút bực bội. Nàng đưa tay lên, cổ tay trắng nõn lộ ra từ ống tay áo, đè vành nón xuống, dường như không muốn để Giang lão gia tử và những người khác thấy được sự nôn nóng của mình lúc này, nhanh chóng nói với lão gia tử:
“Gia gia, cha, buổi chiều ta không thể đi mua sắm cùng hai người được rồi.”
“Hả, sao thế?” Giang lão gia tử lập tức dời sự chú ý khỏi chuyện công việc ẩn giấu của Giang Tông Cẩm, đôi mắt dù đục ngầu nhưng vẫn thanh tường nhìn về phía nàng, nhận ra cảm xúc của Kiều Niệm không ổn: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” “Cũng không hẳn.”
Kiều Niệm vẫn chưa quen chung sống cùng trưởng bối, đặc biệt là với người thân ruột thịt của mình, nàng luôn không cách nào giữ được tâm trạng bình tĩnh.
Đối mặt với ánh mắt dò hỏi của Giang lão gia tử, nàng dừng lại một giây, rồi nói tiếp: “Ông nội của một người bạn ta đang nguy kịch, ta muốn đến bệnh viện tỉnh xem sao.”
Chuyện Vệ già đột nhiên bệnh tình nguy kịch là điều nàng hoàn toàn không ngờ tới. Lúc Vệ Lâu gọi điện thoại, giọng hắn rất sốt ruột, nàng chỉ có thể đến xem tình hình trước rồi tính tiếp.
“Có muốn ta lái xe đưa ngươi đi không?” Giang Tông Cẩm quyết định nhanh chóng.
Kiều Niệm cũng không khách sáo, ngước mắt, gật đầu: “Được.”
Thời gian của nàng rất gấp, xe của cơ quan đưa nàng chắc chắn nhanh hơn là nàng tạm thời bắt xe ven đường, loại chuyện này đương nhiên càng đến nhanh càng tốt!
“Ở tòa nhà Khoa Ngoại Thần kinh, bệnh viện tỉnh.” Kiều Niệm không hề xem mình là người ngoài, trong lúc nói chuyện bất giác đã nhuốm vẻ thân mật mà ngay cả chính nàng cũng không nhận ra.
Giang Tông Cẩm gật đầu, lại quay đầu nói với lão gia tử: “Cha, ta tìm người khác đưa ngài về viện dưỡng lão.”
Lời hắn còn chưa dứt, Giang lão gia tử đã không chút do dự, nói rất nghiêm túc: “Ta đi cùng các ngươi. Đưa Niệm Niệm đi trước, dù sao ta cũng không có sắp xếp gì khác.”
Giang Tông Cẩm suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy cũng được. Hắn không trì hoãn thêm, lên xe nhanh chóng bảo tài xế đến bệnh viện tỉnh, tới địa điểm Kiều Niệm đã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận