Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4105

Chương 4105: Ngươi đã nghĩ kỹ sẽ tìm nguyên vật liệu ở đâu chưa? Hắn không dám nói cho Nhiếp Thanh Như biết, tội phạm Xuân Lôi, thủ hạ của Đới Duy, đã làm trật khớp cả hai cánh tay của Địch Tây Thành, rồi nhốt vào một nhà kho ẩm ướt. Bởi vì chỉ riêng việc nói những điều đó thôi, hắn đã thấy ánh mắt nữ hoàng ngày càng âm lãnh, nàng hung hăng đấm một quyền xuống bàn hội nghị. “Hắn dám!” Nhiếp Thanh Như tức giận đến lồng ngực phập phồng không yên, trong đầu như có sợi dây kéo căng cứng, liên lụy đến cả vùng sau gáy đau nhức không thôi. Nàng tức giận đến sắc mặt từ tái mét chuyển sang đen sì, nhưng trong lòng lại hiểu rõ. Đới Duy là người của Kiều Niệm, không phải người của ẩn thế gia tộc, người ta và nàng chẳng có quan hệ gì, đương nhiên sẽ không kiêng dè nàng. Bởi vì bản thân Kiều Niệm đã không hòa hợp với nàng, cũng không tôn trọng người bà ngoại này như nàng, thì người dưới tay Kiều Niệm làm sao lại để nàng vào mắt được chứ? Nhiếp Thanh Như nghĩ đến đây suýt nữa tức hộc máu, phải cố nén khí huyết đang cuộn trào, hỏi bóng dáng: “Bọn hắn đưa người đến nơi nào?” “... Độc lập châu.” Bóng dáng đi theo bên cạnh nàng mấy chục năm, làm sao không nhìn ra lúc này nàng tức giận đến mức nào, nói khẽ: “Kiều Niệm đang ở độc lập châu.” “Hừ.” Nhiếp Thanh Như cười lạnh một tiếng: “Ngươi không nói ta cũng biết nàng đang ở độc lập châu! Nếu không phải do nàng phân phó, Đới Duy làm sao có thể xuất hiện tại khu phi pháp. Nàng ngược lại rất thông minh!” Nếu Kiều Niệm không cho Đới Duy đặc biệt đi một chuyến, người của nàng không chừng đã cứu được Tây Thành ra rồi. Chỉ cần nghĩ đến việc chỉ kém một bước chân cuối cùng, Nhiếp Thanh Như lại tức đến ngực đau âm ỉ không thôi, tay phải đè lên tim, mắt hé mở suy nghĩ cách giải quyết. “Chúng ta không thể để Tây Thành ở lại trong tay nàng, quá nguy hiểm.” Bóng dáng thấy nàng tức giận đến thế này mà vẫn nghĩ cho Địch Tây Thành, không nhịn được thấp giọng nói: “Nữ hoàng, chúng ta đã vì Địch thiếu mà bỏ ra không ít tâm huyết, tình cảnh hiện tại của ngài cũng không tốt đẹp gì, hay là thôi đi? Nếu không, ngài sẽ bị Kiều Niệm dắt mũi mãi thôi.” “Ta không muốn nghe ngươi nói những lời như vậy lần thứ hai.” Nhiếp Thanh Như liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt lạnh lẽo, không giận mà vẫn có uy. Bóng dáng bị quở mắng xong liền chậm rãi cúi đầu: “...
Bạn cần đăng nhập để bình luận