Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4432

Chương 4432: Vọng gia vừa đến liền bị mắng
“Ừ.” Kiều Niệm đối với những chuyện ở các dịp giao tế thế này không hứng thú lắm, tháo dây an toàn trên người, đưa tay kéo lại mũ lưỡi trai: “Xuống thôi.”
Cùng lúc đó. Trương Mẫu quả nhiên vẫn đang xin lỗi Diệp Lam. “Đại tiểu thư, lần này là chúng ta làm không đúng, không ngờ nghệ sĩ dưới trướng lại va chạm tiểu thiếu gia, may mắn tiểu thiếu gia không sao, nếu không chúng ta không biết phải làm thế nào.”
“Không sao, dù gì cũng không xảy ra chuyện lớn.”
“Vâng vâng vâng, nói thì nói thế, ta vẫn muốn xin lỗi trước mặt ngài. Hôm trước ta đến bái phỏng ngài, ngài đang họp bận rộn, ta liền không tiện làm phiền ngài... Ngài xem hôm nào có thời gian rảnh, ta muốn đến thăm hỏi tiểu thiếu gia lần nữa, lại nói lời xin lỗi với tiểu thiếu gia.”
“Thần Thần tính cách hướng nội, việc thăm hỏi thôi bỏ đi, tâm ý ta nhận.”
Khi không nói chuyện với Kiều Niệm, Diệp Lam cũng giống như bình thường, kiêu sa ổn trọng, không phải kiểu người đặc biệt dễ bắt chuyện, nhưng dĩ nhiên cũng không hẳn là tính tình quá tệ. Chỉ là vì xuất thân tốt từ nhỏ, trong lòng bất giác toát ra cảm giác xa cách, cự người ngàn dặm. Khiến người khác không cách nào lại gần. Trương Mẫu cũng nhận ra sự từ chối trong lời nói của Diệp Lam, lúc này cười ngượng ngùng, biết ý dừng lại: “Được được, ta chỉ là lo lắng cho sức khỏe của tiểu thiếu gia, hắn không sao là tốt rồi.”
“Ừ.”
Diệp Lam rõ ràng đã không muốn nói chuyện tiếp. Thực tế, nếu không phải nể mặt mối quan hệ khá tốt của Trương Dương với Diệp Vọng Xuyên và Kiều Niệm, thì với thân phận như Trương Mẫu còn chưa đủ tư cách nịnh nọt nàng. Huống chi không lâu trước đó, nghệ sĩ dưới trướng công ty của Trương Mẫu còn làm bị thương chân của Diệp Kỳ Thần, suýt chút nữa khiến bệnh cũ của Diệp Kỳ Thần tái phát. Diệp Lam có thể kiên nhẫn đứng đây nói với Trương Mẫu vài câu qua loa đã là nén nhịn tính tình, cố gắng giữ bình tĩnh lắm rồi. Đúng lúc này. Phía trước, hai người xuống khỏi chiếc Huy Đằng. Gương mặt đang căng ra của Diệp Lam lộ ra một nụ cười, nàng đi lướt qua Trương Mẫu và những người khác, đi thẳng về phía hai người kia. “Niệm Niệm.” Sau đó nàng nhìn Diệp Vọng Xuyên vừa bước xuống theo sau, dò xét hắn một lượt đầy xét nét, nhưng cuối cùng không nói gì nặng: “Ngươi chừng nào về nhà ăn bữa cơm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận