Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1520

Chương 1520: Kiều Niệm có biện pháp?
“…” Bạc Tranh và La Minh đều nhìn về phía nàng.
Việc Kiều Niệm có biện pháp giúp bọn họ xác định chính xác vị trí của Cố Tam trước đó, bọn họ còn coi là bình thường. Bỏ qua thân phận ở Hồng Minh, bản thân Kiều Niệm cũng đã giành được hạng nhất trong cuộc thi phần mềm thế giới lần này.
Loại đại sự vì nước làm vẻ vang này, Bạc Tranh ít nhiều cũng có nghe nói qua.
Thế nhưng cứu viện và máy tính không có quan hệ gì, cho dù Kiều Niệm là lão đại Hồng Minh, thế lực Hồng Minh chủ yếu tập trung ở khu phi pháp, cũng không thể vươn tay đến trong nước...
Kiều Niệm nói có biện pháp, chẳng lẽ còn có thể giúp bọn họ kiếm đâu ra máy bay trực thăng và ca nô dùng cho việc cứu viện?
*
Kinh Thị.
Bên trong phòng nào đó ở Ngự phủ.
Viên Vĩnh Cầm nói cười vui vẻ ngồi ở ghế trên bên trái, hôm nay nàng mặc một bộ sơ mi màu vàng nhạt, trang phục công sở được phối hợp gọn gàng, ra dáng một nữ cường nhân thực thụ.
Lần này là một buổi tiệc liên hoan thương vụ, người trên bàn về cơ bản đều là nhân vật có máu mặt ở Kinh Thị.
Viên gia nhờ nàng một năm trước chuyển trọng tâm kinh doanh của Tập đoàn Thừa Phong từ Nhiễu Thành quay về đây, nên dần dần chen chân vào hàng ngũ gia tộc tân quý ở Kinh Thị.
Viên Vĩnh Cầm, vị nữ cường nhân này, tự nhiên không thiếu người nịnh bợ xu nịnh.
Chỉ là nàng đối với các bữa tiệc xưa nay luôn là có thể không tham gia thì sẽ không tham gia, cho dù tham gia cũng không hứng thú lắm.
Cứ việc nàng khéo léo trên bàn tiệc, không đắc tội với ai, nhưng cũng không ai có thể thông qua bữa tiệc mà trèo lên được mối quan hệ với nàng.
Cũng may hôm nay nàng không phải nhân vật chính của bữa tiệc này, Viên Vĩnh Cầm thấy nhẹ nhõm, ngồi bên cạnh xem náo nhiệt.
“Nào, Giang Tổng, chúng ta kính ngài một chén.” Có người dẫn đầu hô hào, bưng chén rượu lên rót đầy rượu trắng, đi đến trước mặt nhân vật chính của hôm nay, hết sức nịnh nọt mở miệng nói: “Ta nghe nói Lệnh Viện đi O Châu, đã thuận lợi tiến nhập dược tề hiệp hội. Giang đại tiểu thư tuổi còn trẻ mà thành tựu không nhỏ. Giang Tổng ngài thật biết cách dạy dỗ con cái! Giang thiếu ưu tú như vậy, Giang tiểu thư cũng ưu tú như vậy, thật không biết ngài làm sao bồi dưỡng hài tử, làm cho người ta rất hâm mộ.”
Giang Tông Nam cùng đối phương hàn huyên vài câu, khiêm tốn khách sáo đáp lại, hai người uống một chén rượu.
Đối phương uống cạn một chén rượu, mặt đỏ tới mang tai, còn nói: “Ta nghe nói ngài chất nữ còn cầm xuống lần này thế giới phần mềm tranh tài hạng nhất, chúc mừng chúc mừng.” Hắn nhắc đến tên Kiều Niệm, Giang Tông Nam có chút xấu hổ, nhưng vẫn cụng ly với hắn thêm một chén nữa.
Ngược lại là Viên Vĩnh Cầm, suốt bữa tiệc không mấy để tâm trò chuyện với người bên cạnh, nhưng khi nghe có người nhắc đến việc Kiều Niệm cầm xuống hạng nhất phần mềm tranh tài, nàng liền nhìn về phía Giang Tông Nam.
Giang Tông Nam trông có vẻ hơi xấu hổ, ngoài ra không nhìn ra được gì khác.
Trông rất xuân phong đắc ý.
Dù sao trong bữa tiệc này không ít người tâng bốc hắn, ca ngợi việc Giang Tiêm Nhu gia nhập dược tề hiệp hội.
Viên Vĩnh Cầm bưng chén rượu lên, khẽ nhếch mép một cách kín đáo, ánh mắt lưu chuyển ẩn chứa thần thái không hề đơn giản.
Giang gia nhị phòng bởi vì lần này Giang Tiêm Nhu dựa vào Thích Nghiên lại trở thành thành viên của dược tề hiệp hội nên đang phất lên như diều gặp gió, trông rất xuân phong đắc ý, nhưng nàng lại nghe được tin tức ngầm, nói Giang Nghiêu đã bị Thiên Thần xoá tên.
Hiện tại những người này liều mạng muốn bợ đỡ Giang Tiêm Nhu, cũng không sợ lật xe!
Nàng nhấp một ngụm rượu trong ly, chậm rãi đặt ly xuống, có chút xem thường.
Nhưng nghĩ lại cũng phải, những người trong bữa tiệc này tuy có chút địa vị ở Kinh Thị, nhưng lại không phải người trong giới đỉnh cấp.
Bọn họ chưa hẳn đã thông tin nhanh nhạy, nghe được chuyện của Giang Nghiêu, chỉ sợ còn tưởng rằng Giang Nghiêu vẫn ở Thiên Thần, còn Giang Tiêm Nhu lại tiến vào dược tề hiệp hội.
Giang gia nhị phòng sắp phất lên rồi.
Đúng lúc này, cửa phòng bao mở ra.
Thư ký của nàng, Tô Ma, bước nhanh đi tới, ghé sát vào tai nàng nói một câu.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận