Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1053

Chương 1053: Niệm tỷ, áo gi-lê sắp mất rồi!
Hắn vừa cất giọng, chưa cần nói đến người khác, Diệp Vọng Xuyên còn chưa kịp lên tiếng thì Cố Tam ở phía sau đã nghe thấy. Theo bản năng nhìn theo hướng hắn chỉ, Cố Tam không thấy ai cả, liền nhíu mày, có phần im lặng nói: “Tần thiếu, sao ta không thấy ai hết vậy. Có phải ngài nhìn nhầm không? Kiều tiểu thư sao có thể ở đây được.”
Tần Tứ gãi đầu, nói rằng cô gái vừa đi qua di chuyển quá nhanh, thoáng cái đã biến mất ở khúc quanh hành lang, hắn cũng không nhìn rõ mặt.
Nơi này là khu phi pháp.
Kiều Niệm quả thực có khả năng rất thấp sẽ xuất hiện ở đây.
Nhưng mà...
Tần Tứ hạ giọng, lúng túng nói: “Ta vừa thấy một bóng dáng cực kỳ giống Kiều muội muội, ta còn tưởng là nàng nên không nhịn được gọi lên. Có lẽ là ta nhìn nhầm.”
Nhưng mà thật sự quá giống!
Không thể nói là giống y như đúc, nhưng quả thực giống hệt!
Bóng lưng đó, liếc mắt một cái là nhận ra ngay Kiều Niệm!
“Chắc chắn là ngài hoa mắt rồi.” Cố Tam rất quả quyết.
Bị Cố Tam nói vậy, Tần Tứ cũng không chắc chắn nữa, hắn nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi bất đắc dĩ nói: “Cũng phải, Kiều muội muội đang ở Kinh Thị, sao có thể xuất hiện ở đây được.”
Hơn nữa, bữa tiệc tối nay của Hiệp hội IT cấp bậc rất cao, không có thư mời thì không ai vào được.
Kiều Niệm làm sao lại có thư mời của Hiệp hội IT chứ?
Ngược lại, Diệp Vọng Xuyên lại nheo mắt, ánh mắt sâu thẳm, nhìn Tần Tứ đang vò đầu bên cạnh, mím đôi môi mỏng, lấy điện thoại từ áo khoác ra, tìm đến cuộc trò chuyện được ghim trong Wechat.
Hắn mở ra. Tần suất cô gái trả lời tin nhắn không cao. Nhưng về cơ bản, mọi tin nhắn hắn gửi đi nàng đều trả lời.
Trong khung chat, tin nhắn gần nhất vẫn là tin hắn hỏi Kiều Niệm tối nay ăn cơm ở đâu, mấy giờ.
Kiều Niệm đã trả lời hắn một tiếng trước. Nói là tám giờ. Ngay tại khách sạn nàng ở.
Thật trùng hợp. Bữa tiệc của Hiệp hội IT cũng bắt đầu lúc tám giờ, địa điểm cũng ở khách sạn Kim Thần.
Nghĩ lại lời Tần Tứ nói trong phòng ban nãy, con ngươi Diệp Vọng Xuyên càng tối lại, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Hắn vốn là người hành động nhiều hơn lời nói, ý nghĩ kia vừa xuất hiện, hắn liền cúi đầu, dứt khoát bấm điện thoại, soạn một tin Wechat gửi đi.
*
Trong nhà ăn kiểu Tây, tiếng nhạc du dương vang lên.
Cô gái đi vào, lạnh lùng kéo vành mũ xuống thấp hơn, ánh mắt đảo một vòng quanh phòng ăn, chuẩn bị tìm một góc yên tĩnh để giết thời gian.
Điện thoại trong túi rung lên. Nàng lấy di động ra, liếc nhìn.
【 Diệp Vọng Xuyên: Ở đâu. 】
Kiều Niệm nhướng mắt, nhìn tin nhắn Wechat kia với vẻ khó hiểu.
Chẳng phải lúc trước nàng đã trả lời, nói là đã đến nơi, đang ở khách sạn rồi sao? Sao Diệp Vọng Xuyên lại nhắn tin hỏi nàng đang ở đâu nữa.
Nàng bấm điện thoại, rẽ bước chân, tìm một góc vắng người, định trả lời tin nhắn.
Lại một tin nhắn nữa được gửi tới. Kiều Niệm xem thử, vẫn là tin nhắn của Diệp Vọng Xuyên.
“Ngươi có phải đã đến chỗ ăn cơm rồi không?”
Hai tin nhắn liên tiếp đều không đầu không đuôi, thật khó hiểu.
Ngón tay Kiều Niệm đặt trên di động, vẻ mặt lạnh nhạt, đang suy nghĩ xem nên trả lời hắn thế nào thì tin nhắn thứ ba của đối phương đã gửi tới.
“Ta đang đợi ngươi ở lối vào.”
Kiều Niệm nhìn tin nhắn trên màn hình điện thoại, mấy giây sau mới ngẩng đầu, hướng mắt về phía lối vào phòng tiệc.
Lối vào người qua kẻ lại tấp nập. Thỉnh thoảng có người cầm thư mời đi vào. Nhưng nàng không thấy bóng dáng quen thuộc nào.
Nàng lại nhìn tin nhắn Diệp Vọng Xuyên gửi một lần nữa, nhíu mày, dù không hiểu ý hắn là gì, nàng vẫn cất điện thoại đi, nhấc chân đi về phía lối vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận