Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1259

Chương 1259: Cuối cùng cũng biết tính cách Vọng gia di truyền từ ai
Lương Tùng Lâm ngẩng đầu nhìn chậu hoa lan đang nở rộ trên giàn hoa, những bông hoa nhỏ màu trắng được lá cây xanh tươi bao bọc, mang một vẻ phong tình đặc biệt.
Bình thường hắn cũng thích chăm sóc hoa cỏ, đặc biệt là yêu thích hoa lan.
Nhìn thấy loại hoa lan đang nở đẹp thế này, hắn chắc chắn phải thưởng thức một phen, chỉ là hiện tại trong lòng hắn đang có chuyện, hoàn toàn không có tâm trạng thưởng thức hoa cỏ.
Lương Tùng Lâm thu tầm mắt lại, miễn cưỡng nói: “Hoa của Diệp Lão nở đẹp quá.”
Diệp Mậu Sơn nghe vậy cười ha ha một tiếng: “Ngươi thích à, ta tặng ngươi một chậu, ngươi mang về nhé?”
Lương Tùng Lâm mặt mày xoắn xuýt: “Diệp Lão, ta...” Hắn không muốn hoa, hắn chỉ muốn chạy đi!
Lời hắn còn chưa dứt, điện thoại của Đỗ Minh Uy đã gọi tới.
Lương Tùng Lâm vừa thấy là điện thoại của Đỗ Minh Uy liền biết kết quả thi đấu vòng loại đã có, trong lòng thắt lại, không để ý Diệp Mậu Sơn đang ở đây, lập tức nhận điện thoại, nói chuyện vừa vội vừa nhanh: “Alo, kết quả thi đấu thế nào rồi?”
Diệp Mậu Sơn ra vẻ thờ ơ uống trà, nhưng quản gia mập mạp mang phân bón hoa tới cho ông thấy rõ, mắt lão gia tử cứ liếc về phía Lương Giáo Trường, lỗ tai thì vểnh lên hẳn.
Bộ dạng nín thở, còn căng thẳng hơn cả Lương Giáo Trường, thế mà cứ cố tỏ ra bình tĩnh...
Lão quản gia nhà họ Diệp giật giật khóe miệng, yên lặng đặt phân bón hoa xuống dưới giàn hoa, rồi quay lại, lặng lẽ thay cho Lương Tùng Lâm một ấm trà mới, còn bản thân thì mắt nhìn thẳng, mũi nhìn tim đứng sang một bên.
“Hạng nhất?” Giọng Lương Tùng Lâm không nén nổi kích động, đột nhiên đứng bật dậy, cầm điện thoại đi sang một bên: “Ngươi nói Kiều Niệm vào vòng chung kết rồi!”
“Tốt! Tốt! Đó là tin tức tốt!”
Chính Lương Tùng Lâm cũng không ngờ Kiều Niệm lại đạt được thành tích tốt kinh người như vậy, lại còn là hạng nhất, trực tiếp tiến thẳng vào vòng chung kết.
Trên mặt hắn không giấu nổi vẻ vui mừng, không kiềm chế được âm lượng của mình: “Ta về trường học ngay đây.”
Lương Tùng Lâm cúp điện thoại, quay người nói với lão giả đang “khí định thần nhàn” uống trà: “Diệp Lão, trường học của ta có chút việc, ta phải đi trước.” Trước đó hắn cũng đã nói muốn đi, nhưng Diệp Mậu Sơn không cho hắn đi, tìm cớ giữ hắn lại.
Lần này lại siêu sảng khoái, đặt chén trà xuống, khoát khoát tay với hắn, mí mắt cũng không thèm nhấc lên: “Đi đi.”
Lương Tùng Lâm lại hàn huyên với ông vài câu rồi vội vàng rời đi.
Đợi Lương Tùng Lâm đi rồi, Diệp Mậu Sơn chắp tay sau lưng đứng dậy, ho khan một tiếng, nói với lão quản gia: “Ta mệt rồi, chậu hoa lan kia ngươi giúp ta tỉa tót xong đi, ta về phòng nghỉ ngơi một lát.”
“Vâng.” Lão quản gia không ngẩng đầu lên, nhưng trong lòng thì sáng như gương, nhìn bóng lưng ông rời đi rồi mới từ từ đứng thẳng người dậy, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, mỉm cười.
Diệp Lão đây đâu phải là muốn gọi Lương Giáo Trường tới nhà ngắm hoa chứ?
Lão nhân gia ông ấy rõ ràng biết hôm nay là ngày thi đấu vòng loại của Kiều tiểu thư.
Lương Giáo Trường sẽ có tin tức trực tiếp về cuộc thi, nên mới gọi Lương Giáo Trường đến ngồi cùng ông ngắm hoa!
Lão gia tử ngắm hoa là giả, dò hỏi kết quả thi đấu của Kiều tiểu thư mới là mục đích thật sự của ông.
Mà lão gia tử cũng thật là, ông muốn biết kết quả thi đấu của Kiều tiểu thư hoàn toàn có thể hỏi thẳng Lương Giáo Trường, ông lại cứ không nói, nhất định phải vòng vo tam quốc nghe lén, làm hại Lương Giáo Trường đứng ngồi không yên ở đây ngắm hoa suốt hai tiếng đồng hồ.
Biết nói sao đây, cái màn thao tác này của lão gia tử đúng là rất chó.
Trong dòng chính nhà họ Diệp, xem ra tính cách của Diệp thiếu là giống lão gia tử nhất, có những lúc hai người quả thực giống nhau như đúc.
*
Bên trái cổng trường Thanh Đại, một chiếc Lamborghini màu đỏ rất phách lối đỗ ở cửa trường.
Kiều Niệm vừa đi tới liền nhận được tin nhắn WeChat Giản cấm gửi tới.
[ Ta ở chiếc xe màu đỏ. ]
Kiều Niệm ngước mắt nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ chói mắt đang đỗ bên lề đường, khóe miệng giật giật, cất bước đi về phía đó.
Ừm, nói sao nhỉ, đúng là rất Giản cấm!
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận