Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1703

Chương 1703: Ăn dấm rất ngây thơ, nhưng là ta chính là muốn ăn dấm
Kiều Niệm nhận lấy cái túi từ tay hắn, im lặng giây lát, rồi mở miệng: "Thật ra chuyện này không liên quan đến ngươi, ta có thể tự mình điều tra, ngươi không cần thiết vì ta......"
Nhà họ Quý không dễ chọc.
Nàng đến Độc Lập Châu mới mấy ngày đã nhiều lần nhận ra được thế lực của Quý gia ở Độc Lập Châu khổng lồ đến mức nào.
Diệp Vọng Xuyên thực sự không cần thiết vì nàng mà dính líu vào.
Kiều Niệm chỉ là không quen làm phiền người khác.
Nàng từ nhỏ đến lớn mọi chuyện đều là tự mình dốc sức chống đỡ, cũng không tìm ai giúp đỡ, đương nhiên người nhà họ Kiều cũng không có khả năng quan tâm nàng.
Bỗng nhiên có một người muốn cùng nàng đối mặt với hồng thủy ngập trời, nàng bỗng nhiên có chút không quen.
Khiến cho nàng có chút không biết nên xử lý loại tình cảm tinh tế tỉ mỉ này như thế nào.
Kiều Niệm hít sâu một hơi, ngước mắt, rất nghiêm túc: "... Ngươi không cần thiết vì ta mà nhúng vào vũng nước đục này, ta tự mình có thể xử lý tốt..."
Nàng vừa dứt lời.
Diệp Vọng Xuyên hơi nheo mắt nhìn về phía cô gái dường như có chút lúng túng tay chân, mỉm cười, đáy mắt có ánh sáng dịu dàng tinh tế dày đặc, giọng hắn lại uể oải: "Ta lại thích nhúng vào vũng nước đục, nước không đủ đục, ta còn không muốn nhúng vào đâu!"
Trâu B.
Kiều Niệm rất bực bội nhíu mày, không biết nên nói gì với hắn.
"Ngươi yên tâm, chuyện của bá mẫu có ta ở đây, ta sẽ điều tra thay ngươi."
Diệp Vọng Xuyên đưa tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt mi tâm đang nhíu lại của nàng, cảm giác hơi lạnh từ đầu ngón tay truyền đến xua tan đi cảm giác buồn bực trong lòng Kiều Niệm, giống như gió xuân phất qua, lập tức xoa dịu sự nóng nảy trong lòng nàng.
"Bá mẫu có phải người nhà họ Quý hay không chúng ta còn chưa rõ, hiện tại cũng chỉ là suy đoán. Nhưng Quý gia tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài, ngươi có thể tránh được thì nên tránh xa ra, nơi này không phải Kinh Thị, ta cũng không thể giống như Nhiếp Lão bọn hắn mà tùy thời đi theo ngươi. Bọn họ quá nguy hiểm, ta không yên tâm." Kiều Niệm căn bản chưa từng sợ Quý gia, nàng chẳng sợ ai cả.
Chỉ là giờ phút này trong lòng nàng lại dâng lên một dòng nước ấm, giọng nói không khỏi nhỏ đi: "Ta biết rồi."
"Quý Nam......" Diệp Vọng Xuyên xoa mi tâm, rồi lại buông tay ra, đành phải mỉm cười, cảm thấy hành động ăn dấm vừa rồi của mình có chút ngây thơ, nhưng lúc trước đúng là không nhịn được mà nghiến răng thầm.
Hắn lại nhìn về phía cô gái đang cụp hàng mi dài dường như đang suy nghĩ gì đó, thấp giọng nói với nàng: "Ở Thiên Đường tửu điếm có người của ta, lát nữa ta đưa số điện thoại của hắn cho ngươi, lần sau ngươi gặp phải chuyện khó giải quyết, mà ta lại không ở bên cạnh ngươi, thì ngươi tìm hắn."
"Hắn cũng giống Quý Lâm, ở bên Độc Lập Châu này có thể điều động một bộ phận nhân thủ, nếu ngươi cần, tối thiểu cũng có thể giúp một tay."
Kiều Niệm vẫn còn đang trầm tư.
Diệp Vọng Xuyên trực tiếp lấy điện thoại di động từ trong túi nàng ra, nhập số điện thoại của Mạc Tây vào điện thoại di động của nàng, rồi lại trả điện thoại lại cho nàng: "Ta ở bên Độc Lập Châu này có một thế lực bên ngoài của Diệp Gia, trước đây ngươi đến M Quốc gặp qua Quý Lâm, chắc cũng đoán được phần nào."
Kiều Niệm không ngờ hắn lại thẳng thắn nói cho mình biết về thế lực bí mật của hắn như vậy, mấp máy môi, muốn nói gì đó, lại cảm thấy cổ họng hơi khô khàn.
"Thật ra......"
"Ngươi là bạn gái của ta, là người ta có thể tin tưởng giao phó tấm lưng, ta không có gì phải giấu giếm cả, chỉ là có vài chuyện chưa gặp phải, ta cũng không tiện đột ngột nói cho ngươi biết những điều này." Diệp Vọng Xuyên lại đưa tay vén lọn tóc mai cho nàng một cách ôn nhu, gài tóc ra sau tai nàng.
Còn nói: "Ngươi vẫn còn đang đi học, chờ ngươi tốt nghiệp là tốt rồi. Ngươi bây giờ còn nhỏ, còn nhỏ một chút......"
Kiều Niệm ban đầu không lập tức hiểu được ý của hắn, nhưng sau đó cũng không phải hoàn toàn ngu ngốc đến mức không hiểu được ý hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận