Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4982

Chỉ có mấy người Chu Vũ thân quen với hắn mới biết, hắn cho đến tận bây giờ vẫn thầm mến người kia, người mà hắn vĩnh viễn không thể có được. Là học muội của bọn hắn. Là hoa khôi của Đại học Rõ Ràng. Cũng là Kiều Thần mà người người trên diễn đàn Đại học Rõ Ràng đều biết. Hắn, một phú nhị đại, thậm chí còn chạy tới làm người phụ trách siêu thoại của người ta, lấy cái tên mỹ miều là “Muốn cách thái dương gần một chút”. “Các ngươi có ai quen biết Ti Tuyết không?” Chu Vũ sững sờ: “Nữ minh tinh kia à?” Vài người khác cũng xúm lại gần, vây quanh, một người trong số đó là dân bản địa Kinh thị, gia cảnh không thể so sánh với nhà Ôn Tử Ngu, nhưng cũng là một thanh niên cấp bậc phú nhị đại, mở miệng nói: “Trước đây ta từng gặp nàng một lần, tại tiệc thường niên kỷ niệm thành lập công ty của cậu ta, mời nàng làm khách quý cắt băng khánh thành. Chỉ là một nữ minh tinh bình thường, ngoại hình cũng tạm được, chỉ vậy thôi, sao thế? Ôn thiếu, ngươi có hứng thú với nàng à?” Đằng sau Ôn Tử Ngu là Ôn Gia, một gia tộc xếp hàng đầu ngay cả trong giới thượng lưu đỉnh cấp. Nếu Ôn Tử Ngu để mắt tới Ti Tuyết, Ti Tuyết e là sắp gặp đại vận rồi. Chưa bàn đến chuyện tương lai Ti Tuyết có thể trèo cao gả vào Ôn gia hay không, chỉ riêng với tính cách của Ôn Tử Ngu, phàm là người hắn từng qua lại, dù chia tay cũng sẽ không bạc đãi bạn gái cũ. Hắn cố nhớ lại dáng vẻ của Ti Tuyết, nhưng trong ấn tượng chỉ là một gương mặt nữ minh tinh điển hình khá bình thường, cộng thêm việc hắn bị mù mặt nên càng không nhớ rõ. Không biết vì sao Ôn Tử Ngu lại để ý đến Ti Tuyết. “Nếu ngươi hứng thú,” người kia vốn hay đi theo Ôn Tử Ngu, nói tiếp, “Ta sẽ sắp xếp một buổi, hẹn người ta ra ngoài ăn bữa cơm?” Ôn Tử Ngu cười lạnh một tiếng, ánh mắt đầy vẻ khó chịu và kiêu ngạo bất kham: “Ngươi thấy ta giống kẻ mù chắc?” “Vậy sao ngươi đột nhiên nhắc tới...” “Fan của nàng chạy tới quấy rối siêu thoại người ta yêu thích, ngươi nói xem tại sao ta lại nhắc tới nàng?” Ôn Tử Ngu nén giận, nói với hắn giọng không vui: “Ta nhớ nhà ngươi có quen biết người bên Weibo phải không?” Người kia gật gật đầu: “Đúng là có quen biết.” “Bảo bọn họ vào việc đi chứ, dọn dẹp sạch sẽ cái siêu thoại đó cho ta!” Ôn Tử Ngu bực bội nói. Người kia thấy hắn nghiêm túc, vẻ mặt sững sờ, rồi kịp phản ứng, gật gật đầu, cầm điện thoại lên lập tức chuẩn bị ra ngoài: “Ta đi liên lạc người.”
Đợi người kia ra ngoài, Chu Vũ mới ôm vai hắn: “Thôi nào, đừng tức giận nữa, Kiều Thần tự mình xử lý được mà.” Ôn Tử Ngu lòng dạ rối bời, đưa tay vuốt mớ tóc mái trên trán, cả người không được tự nhiên: “Ta chỉ sợ nàng không để bụng bọn người kia, lại để người ta bắt nạt vô cớ.” “......” Chu Vũ rất muốn nói, đó cũng là chuyện của bạn trai người ta, liên quan gì tới ngươi. Nhưng hắn và Ôn Tử Ngu đã làm bạn cùng phòng bốn năm, ít nhiều cũng biết tình cảm của Ôn Tử Ngu đối với Kiều Niệm không chỉ đơn giản là sự yêu thích của nam giới đối với nữ giới, mà còn xem Kiều Niệm như tấm gương, như mục tiêu để theo đuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận