Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 266

“Video này ta sẽ lưu lại, có thể giao cho cảnh sát bất cứ lúc nào. Kiều Sân, ta cho ngươi hai lựa chọn, chuyện Thần Thần bị té gãy chân lúc đó, một cái chân ấy và suất vào Nhân Nghệ, ngươi tự xem mà chọn!” Đồ vật cũng đã xem xong, Kiều Niệm nói ngắn gọn súc tích: “Ta cho ngươi hai ngày để cân nhắc. Hai ngày sau ta sẽ gửi video đến cục cảnh sát. Cho nên tốt nhất ngươi hãy cho ta câu trả lời chắc chắn trong vòng hai ngày, quá hạn không đợi!” Kiều Sân nằm mơ cũng muốn vào Nhân Nghệ học, bởi vì nếu dựa vào thành tích thực lực để thi đại học, Kiều Sân chắc chắn thi không đậu đại học hàng đầu ở kinh thị!
Suất đề cử vào Nhân Nghệ là cọng cỏ cứu mạng duy nhất của nàng.
Mất đi cọng rơm cứu mạng này, Kiều Sân còn khó chịu hơn cả chết.
Nói xong câu này, nàng không muốn nhìn phản ứng của người nhà họ Kiều nữa, cầm lấy điện thoại di động của mình đi ra bên ngoài phòng bao.
Đúng lúc này.
Sau lưng truyền đến tiếng mắng chửi mất hết lý trí của Thẩm Quỳnh Chi: “Kiều Niệm, ngươi cho rằng Sân Sân không vào được Nhân Nghệ thì sẽ có người thích ngươi sao? Sẽ không ai thích ngươi đâu! Trước kia không ai thích ngươi, sau này cũng sẽ không có! Ngươi chính là cái quái vật! Sao chổi! Từ lúc gặp ngươi, nhà chúng ta không có một ngày nào yên ổn. Loại sao chổi như ngươi chỉ thích hợp cô độc một mình đến già! Ta nguyền rủa ngươi sau này chết không yên lành!” Không ai sẽ thích sao? Kiều Niệm một tay đút vào túi, ngón tay hơi cong lại, trên mặt không có phản ứng gì, bóng lưng thẳng tắp, cứ thế rời đi khỏi tầm mắt của mọi người trong phòng bao......
Bên ngoài phòng bao.
Thẩm Thanh Thanh bọn hắn đều nghe được tiếng mắng chửi bên trong, Thẩm Quỳnh Chi như bị điên, vẫn còn tiếp tục chửi bới ầm ĩ.
Những lời chửi mắng kia cực kỳ khó nghe.
Có những lời thậm chí cực kỳ chói tai.
Bọn hắn cẩn thận từng li từng tí quan sát phản ứng trên mặt nữ sinh vừa đi ra, đều luống cuống tay chân không biết nên an ủi thế nào.
“Niệm tỷ, ngươi không sao chứ?” Mẹ của Kiều Sân kia cũng quá không biết xấu hổ, lớn tuổi rồi mà sao có thể mắng chửi người như vậy, tố chất để đâu rồi.
Hơn nữa những lời nàng ta vừa nói với Niệm tỷ, bọn hắn là người ngoài nghe còn thấy chói tai, lọt vào tai Niệm tỷ chắc hẳn là rất tổn thương.
Thẩm Thanh Thanh nghe tiếng chửi mắng không ngừng bên trong, vừa định xông vào cãi nhau với Thẩm Quỳnh Chi.
Ai ngờ lúc này, có một người còn nhanh hơn nàng, nàng còn chưa kịp nhìn rõ, “bạn trai” của Niệm tỷ đã đi vào.
Cũng không biết hắn nói gì, tiếng chửi mắng trong phòng bao ngừng bặt, bên trong trở nên im phăng phắc.
Diệp Kỳ Thần mắt đỏ hoe như mắt thỏ con, nghe bên trong đã yên tĩnh lại, ngẩng mặt lên, áy náy nhìn Kiều Niệm nói: “Tỷ tỷ, đều tại ta, đều là vì ta...... ngươi mới......” Mới bị người ta nói như vậy.
Nói gì mà không ai thích tỷ tỷ của hắn, không ai yêu tỷ tỷ của hắn.
Hoàn toàn là nói hươu nói vượn!
Hắn thích tỷ tỷ, tiểu cữu cữu cũng thích, Giang Ly thúc thúc cũng thích...... Bọn họ đều thích tỷ tỷ, lão thái bà kia dựa vào cái gì nói tỷ tỷ của hắn không ai thích, không ai yêu, là cái quái vật.
Bọn họ mới là quái vật!
Hốc mắt hắn đong đầy nước mắt, đưa tay quệt đi, không muốn để Kiều Niệm thấy hắn khóc, sụt sịt mũi, rồi lại nở một nụ cười rạng rỡ: “Không sao đâu, chờ ta lớn lên, ta nhất định sẽ bảo vệ tỷ tỷ! Đánh gục hết những người xấu này!” Cố Tam nhìn thấy bộ dạng này của hắn cũng thấy đau lòng, lấy khăn giấy ra lau nước mắt cho hắn, sau đó ngẩng đầu lo lắng hỏi Kiều Niệm: “Kiều tiểu thư, ngươi không sao chứ?” Hắn là người biết mối quan hệ giữa Kiều Niệm và nhà họ Kiều, vị Kiều phu nhân nhà họ Kiều kia tốt xấu gì cũng đã nuôi Kiều tiểu thư 18 năm, sao lại có thể nhẫn tâm nói ra những lời đau lòng như vậy?
Là người bình thường nghe xong trong lòng sao có thể không có chút gợn sóng nào chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận