Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4703

Chương 4703: Tiểu tâm tư của nàng không chỗ che thân
Ngải Lâm Na cảm thấy một luồng hơi lạnh buốt, từ lòng bàn chân chạy thẳng lên đỉnh đầu, khiến nàng đứng sững tại chỗ mất mấy phút. Mãi cho đến khi nghe tiếng gọi hết lần này đến lần khác của Hải Đồng, nàng mới hoàn hồn. "Ngải Na, ngươi sao thế?"
"Ngải Na?"
"Ngải......"
Ngải Lâm Na đột nhiên tỉnh táo lại: "Cái gì?"
Hải Đồng hỏi lại lần nữa: "Ta nói về vé máy bay ấy, chúng ta có nên gọi điện thoại hỏi lại sân bay không, xem bao lâu nữa mới có thể khôi phục chuyến bay."
Nàng chỉ tay ra ngoài, ngoài cửa sổ ánh đèn sáng rực, xe cộ tấp nập như nước chảy. Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đám mây đen đã che phủ cả ngày lẫn đêm không biết đã tan đi từ lúc nào, một vầng trăng lưỡi liềm khẽ nhô lên. "Ngươi nhìn kìa, mặt trăng bên ngoài đã ló dạng rồi, ngày mai chắc là sẽ không mưa đâu, chúng ta có thể mua được vé máy bay ngày mai không?"
Ngải Lâm Na liếc nàng một cái: "Gấp gáp trở về như vậy à?"
Hải Đồng có chút không được tự nhiên, lại sợ nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Ngày kia ta phải nộp luận văn tốt nghiệp, nhưng bản thảo lưu trong USB lại để ở nhà rồi, ta sợ không kịp......"
Năm nay các nàng sẽ tốt nghiệp. Theo kế hoạch trước đó, sau khi tốt nghiệp Hải Đồng lẽ ra sẽ trực tiếp vào chín chỗ thực tập, đi theo sau lưng những đại sư hàng đầu trong nước như Thành Đại Sư để làm chân chạy vặt, học hỏi chút kỹ năng thực dụng trước, sau đó mới dần dần một mình đảm đương một phía, trở thành thành viên chủ chốt của chín chỗ...... Đây là một con đường quang minh đại đạo, biết bao nhiêu người bên ngoài tranh giành sứt đầu mẻ trán muốn được theo Thành Đại Sư mà còn không có cơ hội này. Chỉ có nàng rõ ràng có được cơ hội lại không biết trân quý, vứt bỏ như giày rách. "Ngải Na, trước ngày kia chúng ta có thể về kịp không?" Hải Đồng cẩn thận từng li từng tí hỏi. Ngải Lâm Na nghĩ đến việc Khải Kỳ đã đồng ý giúp nàng lo vé, lại nghĩ đến lời cảnh cáo mình nhận được, liền nói: "Để ta hỏi một chút."
Nàng gửi một tin nhắn cho Khải Kỳ, hỏi xem có thể giúp mình tạm thời lo hai vé máy bay cho ngày mai không. Mười phút sau Khải Kỳ mới trả lời, rất lời ít mà ý nhiều: "Có thể". Ngải Lâm Na liền đặt điện thoại xuống: "Được rồi, ngày mai về kinh thị."
Hải Đồng bật dậy ngay lập tức, vui mừng reo lên: "Tốt quá rồi!"
"Ngải Na, ngươi giỏi thật!"
Ngải Lâm Na không có tâm trạng để ý đến lời tâng bốc của nàng, lại cúi đầu mở email trên điện thoại, đọc lại mấy dòng chữ mà người trong nhà gửi tới. Càng đọc càng thấy lạnh sống lưng. Nàng vẫn luôn cho rằng hành động của mình được che giấu rất kín đáo, ít nhất là đám người trẻ tuổi trên đảo như Ảnh Thập căn bản không hề nghĩ rằng nàng đang cố ý treo Mục Địch. Còn Mục Địch thì bị nàng nắm chắc trong lòng bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận