Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1054

Chương 1054: Hắn xác định người mình nhìn thấy chính là Kiều Niệm!
"Đi thôi, chúng ta đi vào." Bên ngoài phòng yến hội, Diệp Vọng Xuyên người cao chân dài, gọi Tần Tứ và người còn lại, rồi mang phong thái Tễ Nguyệt Thanh Phong đi ở phía trước.
Tần Tứ vẫn còn đắm chìm trong cú sốc vì mình đã hoa mắt nhìn lầm người, đáp một tiếng "ừ", vừa day day hai bên huyệt thái dương, vừa đi theo sau hắn.
Tại cửa ra vào có người kiểm tra thư mời.
Diệp Vọng Xuyên đưa thư mời cho nhân viên kiểm tra.
Nhân viên dùng tia hồng ngoại quét qua mã vạch trên thư mời, rồi để bọn hắn tiến vào.
Ba người nối đuôi nhau tiến vào phòng yến hội.
Bên trong phòng yến hội ấm áp dễ chịu, không khí tràn ngập hương hoa tươi và nước hoa, tiếng dương cầm du dương vang vọng, đã có không ít người tới.
Tần Tứ là người thừa kế thế hệ này của Tần gia, ngày thường không ít lần thay mặt gia đình tham dự những dịp thế này.
Đối với các loại tiệc tối, hắn sớm đã đến mức nhàm chán miễn nhiễm.
Về cơ bản, từ lúc mới biết nói, hắn đã phải tham gia những bữa tiệc như thế này. Đến khi trưởng thành, những dịp như vậy càng trở thành chuyện thường ngày. Hầu như tuần nào hắn cũng nhận được những tấm thiệp mời tương tự, chỉ là không phải cái nào hắn cũng nhất định có mặt.
Ví dụ như mấy cái tiệc tối từ thiện hào nhoáng lòe loẹt do mấy gia tộc bất nhập lưu tổ chức, hắn sẽ không tham gia.
Còn một số bữa tiệc khác, nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, hắn cũng không nhất định nể mặt tham dự.
Hắn thường chỉ có mặt trong những dịp quan trọng.
Hoặc là thỉnh thoảng đám bạn bè thân thiết thường ngày hay chơi cùng nhờ hắn có mặt, chống đỡ cái tràng tử, nếu rảnh rỗi thì hắn cũng sẽ đi.
Nhưng cũng phải xem quan hệ thân sơ thế nào.
Ví dụ như Trương Dương gọi hắn, hắn khẳng định sẽ bán cái mặt mũi.
Trước kia, nếu Giang Tiêm Nhu mở lời, hắn cũng sẽ nể mặt.
Còn bây giờ thì...
Tần Tứ nhớ tới những chuyện không đứng đắn mà Giang Tiêm Nhu làm gần đây, còn khắp nơi nhắm vào Kiều Niệm, hắn mím môi dưới, không muốn nghĩ thêm nữa. Bỗng nhiên, khóe mắt hắn tùy ý lướt qua, liếc thấy một cô gái đang đi tới từ phía bên cạnh.
Cô gái mặc vệ y dài tay, đội mũ lưỡi trai, cúi đầu nghịch điện thoại, nhìn kiểu gì cũng giống Kiều Niệm.
Không, rõ ràng chính là Kiều Niệm!
Tần Tứ hít sâu một hơi, lần này hắn không thể nào nhìn lầm được.
Nếu lần này mà còn nhìn lầm, thì đôi mắt thị lực 1.5 này của hắn coi như bỏ đi, thà móc mắt ra cho rồi!
Chỉ là, sao Kiều Niệm lại xuất hiện ở phi pháp khu?
Đầu óc Tần Tứ bị sốc đến hơi trống rỗng, hoàn toàn không theo kịp diễn biến.
Bản thân việc Kiều Niệm xuất hiện ở phi pháp khu đã đủ kỳ lạ rồi, mấu chốt là còn xuất hiện ở tầng cao nhất Kim Thần tửu điếm, tại bữa tiệc tối do IT Hiệp Hội tổ chức.
Là ở bên trong phòng yến hội, không phải bên ngoài!
Hắn vừa mới cùng Vọng gia bàn luận rằng quy cách của bữa tiệc lần này không thấp, IT Hiệp Hội đã mời đến toàn bộ danh lưu trong ngành.
Vậy mà vừa quay đi ngoảnh lại đã đụng phải Kiều Niệm.
Cảm giác này... Tần Tứ không thể hình dung nổi.
Quá kích thích!
*
Kiều Niệm vẫn đang cúi đầu nhắn tin, chưa hề chú ý tới những người vừa bước vào cửa.
Vài phút trước, Lương Tùng Lâm có gửi cho nàng một tin nhắn, uyển chuyển dò hỏi về thân phận của Eo nhỏ không. Kiều Niệm không nói nhiều, chỉ bảo Eo nhỏ không có chút quan hệ với Hồng Minh, ngoài ra không tiết lộ gì thêm.
Nàng vừa trả lời xong tin nhắn của Lương Tùng Lâm ở bên này.
Thì bên kia, đúng là nhắc Tào Tháo Tào Thao liền đến, tin nhắn của Eo nhỏ không nối gót theo sau.
Có điều không phải gửi qua Wechat, mà là thông qua phần mềm liên lạc nội bộ của Hồng Minh.
[ Phải rồi, đại lão, ngày mai có một buổi đấu giá, ngươi có muốn tham gia không? ]
Kiều Niệm vốn đã bị hắn kéo đến tham dự cái tiệc tối quái quỷ này, trong lòng đã vô cùng mất kiên nhẫn, giờ thấy hắn lại nhắn tin tới, khoé môi nàng mím chặt thành một đường thẳng, nhắn lại cho hắn.
Eo nhỏ không rất nhanh đã trả lời lại.
[ Chỉ là một buổi đấu giá thôi. Cấp bậc rất cao. Sẽ bán một vài món đồ không lưu hành trên thị trường, ta chỉ hỏi ngươi một chút, xem ngươi có muốn đi hay không thôi. ]
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận