Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4975

“Ân.” Diệp Mậu Sơn khẽ gật cằm, ngước mắt vừa hay nhìn thấy lão quản gia từ bên ngoài bưng một bình trà tới, giọng điệu bình thản: “Giúp ta tiễn khách.”
Lão quản gia đi tới đặt chén trà xuống, hai tay đan trước người, đứng trước mặt Ngải Lâm Na, khách sáo nói khẽ: “Ngải Na tiểu thư, xin mời.”
Người ta đã bày ra tư thế tiễn khách, mục đích chủ yếu của Ngải Lâm Na lần này đến là để ‘cày mặt’, thì làm sao còn có thể mặt dày mà không đi. Nàng miễn cưỡng nhếch miệng, cố nặn ra nụ cười đoan trang đại khí rồi đứng dậy, không hề dây dưa thêm chút nào, cất tiếng chào Diệp Mậu Sơn: “Gia gia, ta sẽ không quấy rầy ngài, đi trước.”
“Ân.” Diệp Mậu Sơn coi như cũng nể tình, không phải là không nghe thấy, nhưng thái độ không nóng không lạnh rõ ràng tỏ ý xa lánh. Ngải Lâm Na ánh mắt trầm xuống, cố giữ nụ cười nơi khóe miệng, rồi nói với lão quản gia: “Chúng ta đi thôi.”
Buổi chiều, phong bình trên mạng không những không được khống chế, mà còn có chiều hướng ngày càng dữ dội. Ti Tuyết đứng ngồi không yên trong khu nhà cao cấp của chính mình, mấy lần muốn ra ngoài đến công ty, ép ban lãnh đạo cấp cao của công ty phải hỗ trợ nghĩ biện pháp. Nhưng mỗi lần muốn đi ra ngoài, nàng lại nghĩ tới lời dặn trong điện thoại của tổng trợ lý HL, bảo nàng không nên hành động lỗ mãng nữa, phải thành thật ở nhà chờ tin tức của bọn họ. Ti Tuyết lại phải dằn xuống tâm trạng nôn nóng bất an, ép mình ở yên trong nhà, không dám ra ngoài rêu rao nữa. Chỗ ở của nàng bên ngoài tụ tập không ít ‘cẩu tử’ của giới truyền thông, muốn chụp được tin tức trực tiếp của nàng. Ti Tuyết ngay cả rèm cửa trong nhà cũng không dám kéo ra, đóng kín cửa phòng không một kẽ hở, chờ đợi điện thoại của HL gọi tới. Màn hình điện thoại di động nàng để trên bàn trà sáng lên, Ti Tuyết vội vàng chộp lấy điện thoại nghe máy: “Alo, thế nào rồi!”
“Ta ở bên ngoài, mở cửa cho ta.” Giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị của một người đàn ông trung niên vang lên bên tai, Ti Tuyết hoảng hốt kêu lên: “Cha.”
Sau đó vội vàng chạy ra cửa trước mở cửa. Nàng liền thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đứng ở bên ngoài, đều đã hơn 40 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, hai người trông phong trần mệt mỏi vì vội vã từ nước ngoài trở về, ngay cả công ty cũng không ghé qua mà đến thẳng đây. “Cha, mẹ.” Ti Tuyết nhìn thấy hai người thì rõ ràng co rúm người lại, nghiêng người để cho hai người đi vào. Hai người rất nhanh đi vào trong phòng. Ti Sở Việt mặt mày nghiêm nghị nhìn quanh phòng một lượt, nhìn thấy cửa sổ đóng chặt giữa ban ngày, rồi lại nhìn phòng khách ‘loạn thất bát tao’ không ai thu dọn. Hắn mím chặt môi, đè nén lửa giận trong lòng, mở miệng hỏi: “Ngươi nói với ta đã chọc phải Diệp thiếu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Ti Tuyết khẽ cắn môi: “Cha, ngươi không xem tin tức sao?”
Ti Mẫu lập tức kéo Ti Tuyết một cái, ra hiệu bảo nàng đừng chọc cha mình tức giận. Ti Sở Việt đã tức giận, 'bịch' một tiếng ném chìa khóa lên bàn trà, giận không kìm được, quay đầu chỉ thẳng vào mũi nàng giận dữ mắng: “Ngươi còn không biết xấu hổ mà nhắc đến tin tức với ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận