Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4214

Ngược lại là Lê Mạt chú ý tới động tĩnh ồn ào trên lối đi bộ ngoài cửa sổ, dường như có một chiếc mô tô cùng người đi đường đang cùng nhau đợi đèn tín hiệu giao thông. Ánh mắt nàng không bị khống chế rơi vào người đang cưỡi mô tô —— nữ sinh mặc một chiếc áo vệ y, mũ áo buông thõng, tóc đuôi ngựa buộc cao, mũ lưỡi trai che khuất một phần khuôn mặt, từ góc độ của nàng nhìn sang chỉ thấy nữ sinh để lộ ra đường nét lạnh lùng của nửa bên mặt, không thấy rõ tướng mạo từ mũi trở lên. Chỉ một góc mặt nghiêng, cũng làm người ta cảm thấy rất khốc. “Ngươi nói lão thái thái có ý tứ gì.”
Lê Mạt vẫn còn đang ngắm bên ngoài cửa sổ, thất thần không nghe Tống Nhã nói chuyện với nàng. Vừa vặn lúc này, đèn đỏ ở giao lộ biến thành đèn xanh. Lê Mạt nhìn thấy nữ sinh cưỡi xe gắn máy rời khỏi tầm mắt của nàng...... “Cốc cốc.”
Đúng lúc này, Tống Nhã nói với nàng nửa ngày mà không thấy phản ứng, không vui đưa tay gõ gõ cái bàn, bất mãn nói: “Lê Mạt, ta đang nói chuyện với ngươi!” Lê Mạt bỗng nhiên bị kéo về thế giới hiện thực, đối diện với ánh mắt cường thế lại bá đạo của Tống Nhã, tự động cụp mắt xuống xin lỗi: “Xin lỗi, Nhị thẩm.” Tống Nhã bất mãn nhíu đôi mày liễu, hung hăng nhìn chằm chằm nàng vài giây đồng hồ. Lê Mạt ngồi yên ở đối diện nàng, mấy ngày nay nàng bị giày vò ngủ không ngon giấc, tinh thần căng thẳng tột độ, dưới mí mắt quầng thâm xanh đen lượn lờ, vẻ mặt tái nhợt lại chán chường, giống như một đóa hoa sắp tàn lụi. Tống Nhã nhìn nàng một hồi, rồi giận dữ thu tầm mắt lại: “Thôi bỏ đi, nhìn cái bộ dạng ma quỷ kia của ngươi, ta cũng chẳng buồn so đo.” Lê Mạt bị mắng cũng không lên tiếng, bàn tay đặt dưới bàn nắm chặt lấy váy. Mấy ngày nay nàng đều bị mắng. Lão thái thái mắng. Phụ thân nàng mắng. Mẫu thân còn gọi điện thoại xuyên châu lục tới mắng nàng. Toàn bộ Lê gia không ai là không trách nàng, ngay cả Tống Nhã cũng đổ hết mọi sai lầm lên đầu nàng, không hề nhắc tới chuyện lúc trước đã cổ vũ nàng đánh cược một phen như thế nào. Lê Mạt cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, không muốn đi tranh luận đúng sai, cả người ngơ ngơ ngác ngác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận