Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 58

Chương 58: Bài đăng trên Post Bar đột nhiên biến mất
Mấy nam sinh đang túm tụm xem bài đăng bị giật nảy mình, vội vàng giơ điện thoại lên, cả đám đều không dám nhìn Kiều Niệm đang đi tới phía sau, vẻ mặt chột dạ: “Chúng ta, chúng ta xem Post Bar của trường, trên Post Bar nói như vậy.”
“Vậy các ngươi cũng không thể nói hươu nói vượn!”
Thẩm Thanh Thanh là ủy viên học tập, nàng hét lên một tiếng, mấy nam sinh kia đều cúi gằm mặt như làm sai chuyện gì, chẳng dám nhìn vào mắt Kiều Niệm đang đi tới phía sau, giọng nói nhỏ như muỗi kêu: “Chúng ta cũng cảm thấy trên Post Bar nói lung tung, Kiều Niệm thi sát hạch là thi ở phòng giáo vụ, thầy chủ nhiệm bọn hắn đều trông thấy, làm sao có thể gian lận được.”
Thế nhưng người đăng bài trên Post Bar lại đưa ra lý lẽ bằng chứng đàng hoàng, không biết tìm đâu ra bảng điểm trường cũ của Kiều Niệm.
Thành tích rất bình thường, nói chung là tuyệt đối không thi đậu vào lớp A của bọn hắn được.
Trông rất giống gian lận hoặc là đi cửa sau.
“Kiều Niệm vốn không hề gian lận!”
Thẩm Thanh Thanh kiên quyết đứng về phía Kiều Niệm, vừa kéo tay Kiều Niệm, muốn nàng nói vài câu.
“Kiều Niệm, ngươi nói cho bọn hắn đi, ngươi tự mình thi đậu vào đây, chứ không phải như bọn hắn nói là gian lận gì đó.”
Bao nhiêu ánh mắt đồng loạt đổ dồn vào người nàng, Kiều Niệm vốn không định đáp lại chuyện nhàm chán này, nhưng không chịu nổi sự kiên trì của Thẩm Thanh Thanh, bèn bĩu môi, nói hờ hững, vẫn là câu nói cũ: “Chuyện của người khác, người ta thích nói sao thì nói.”
“Thế nhưng, ngươi cứ mặc kệ bọn hắn nói hươu nói vượn vậy sao?” Thẩm Thanh Thanh hơi sốt ruột, nhưng nhiều hơn là lo lắng cho nàng.
Ở chung với Kiều Niệm rồi nàng mới biết, người bạn cùng bàn mới này của nàng tuy ngoài lạnh trong nóng, nhìn có vẻ khó nói chuyện, nhưng thực tế là người rất tốt.
Ví dụ như nàng chỉ giúp đóng cửa sổ thôi mà Kiều Niệm đã tặng nàng chiếc vòng tay đẹp như vậy làm quà gặp mặt.
Còn có lần nàng không những không giúp được gì mà còn khiến Kiều Niệm bị “Diệt Tuyệt sư thái” bắt lỗi, vậy mà nàng cũng không hề trách cứ chính mình.
Trưa nay các nàng đi nhà ăn, cũng là Kiều Niệm lặng lẽ trả tiền.
Nàng rõ ràng là một người tốt như vậy, tại sao những người kia có thể mở miệng nói bậy bạ chứ.
Thẩm Thanh Thanh quay đầu lại, hai tay nắm thành quả đấm, lại nói với mấy nam sinh kia: “Tóm lại, Kiều Niệm chắc chắn không gian lận! Những người đó đang nói hươu nói vượn, các ngươi đừng tin!” Ánh mắt Kiều Niệm dừng trên gương mặt đỏ bừng vì tức giận của nàng, trong con ngươi chợt thoáng qua một tia trầm tư.
Đúng lúc này, chuông vào lớp buổi chiều vang lên.
Trở lại chỗ ngồi, Kiều Niệm dựa lưng vào ghế lấy điện thoại ra, tìm đến Post Bar của trường Nhất Trung, liếc mắt liền thấy bài đăng được ghim lên đầu.
【Điểm tối đa vào lớp A cái gì chứ, Kiều Niệm căn bản là gian lận, đi cửa sau, đây là thành tích trường cũ của nàng!】
Ngón tay thon dài của nàng lướt mở bài đăng, bên trong đính kèm mấy tấm ảnh, là bảng điểm các kỳ thi trước kia của nàng.
Rõ ràng là toàn điểm vừa đủ qua môn.
Nàng híp mắt lại, cũng không biết nàng đã thao tác thế nào, chỉ trong nháy mắt, bài đăng kia đã biến mất như thể có phép thuật vậy...
***
Lớp B, Triệu Tĩnh Vi đang không ngừng reply các bình luận trong bài đăng.
Nhìn thấy nhiều người như vậy đang chất vấn Kiều Niệm, khoé miệng nàng bất giác nhếch lên. Bỗng nhiên, tin nhắn trả lời nàng vừa gõ xong lại hiện lên một thông báo hệ thống.
[Bài đăng ngươi trả lời không tồn tại hoặc đã bị xóa, xin thử lại sau.]
Triệu Tĩnh Vi đột ngột đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi, sắc mặt cực kỳ khó coi, tay vẫn còn cầm điện thoại: “Xóa rồi? Ai xóa!”
Lớp B đang trong giờ Hóa học, lão sư vừa viết hai bài tập lên bảng đen, bảo mọi người làm thử.
Tiếng hét đột ngột của nàng khiến những người xung quanh giật nảy mình, tất cả đều quay lại nhìn về phía nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận