Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 23

Chương 23: Có thể không đi Nhất Trung đọc sách được không?
Kiều Vi Dân đợi bọn người kia đi rồi mới lạnh mặt xuống, ánh mắt âm trầm hướng về phía Kiều Niệm đi tới.
“Niệm Niệm.” Kiều Niệm đang tập trung tinh thần xem cuốn sổ tay tuyên truyền của bệnh viện, bên trong phổ cập kiến thức khoa học chữa bệnh tuy rất phổ thông nhưng phối hợp với tranh minh họa, lại thú vị ngoài ý muốn.
Nàng ngẩng đầu liền thấy Kiều Vi Dân hùng hổ đi tới, hơi nhíu mày, trả lại cuốn sổ tay tuyên truyền đang cầm trong tay, hai tay đút vào túi, hờ hững hỏi: “Có việc?” Kiều Vi Dân bị thái độ kiệt ngạo bất tuân này của nàng làm cho tức điên, biểu cảm hơi biến đổi, nén giận nói: “Ta có việc muốn hỏi ngươi.” Không đợi Kiều Niệm trả lời, hắn liền giống như đang truy cứu trách nhiệm, chất vấn: “Có phải ngươi muốn ở lại Nhiễu Thành đọc sách không?” Kiều Niệm nheo mắt lại, mí mắt nàng mỏng, làn da lại trắng, khiến cho con ngươi lộ ra đặc biệt đen, vừa đen vừa sáng, lúc nhìn chằm chằm vào người khác tạo cho người ta cảm giác áp bức mãnh liệt.
Kiều Vi Dân bị nàng nhìn chằm chằm đến phát hoảng, lại giải thích: “Ở bên ngoài Thủy Tạ Hiên, ta nghe Đường A Di của ngươi nói ngươi cũng muốn đi Nhiễu Thành Nhất Trung đọc sách, cho nên mới hỏi ngươi.” “Gia gia ngươi không phải người huyện Tháp Hà sao? Sao lại quyết định để ngươi ở lại Nhiễu Thành học trung học? Tỉnh có hạng mục hỗ trợ giáo dục cho huyện Tháp Hà mỗi năm, trình độ giáo dục ở đó cũng được, ngươi không nhất thiết phải ở lại Nhiễu Thành học cấp ba, chỉ cần ngươi cố gắng, cha tin tưởng ngươi dù ở đâu cũng đều có thể thi đậu đại học...” Kiều Niệm trong lòng cười 'A' một tiếng.
Người tỉnh C nào mà không biết tài nguyên giáo dục tốt nhất tỉnh nằm ở Nhiễu Thành, bình thường xếp hạng của thành phố Nhiễu Thành tương đương với xếp hạng của tỉnh, trong top 200 chỉ có một vài người ở khu vực thành phố khác.
Ngay cả thành phố hạng hai như Lâm Thị cũng không có mấy học sinh lọt vào top 200 của tỉnh. Chứ đừng nói đến huyện nghèo như Tháp Hà.
Kiều Vi Dân thật đúng là biết mở mắt nói lời bịa đặt!
Vừa lúc điện thoại di động của nàng vang lên, Kiều Niệm nhìn màn hình hiển thị người gọi, là Diệp Vọng Xuyên, đoán chừng là gọi nàng đi lên lầu, nàng ngước mắt đối diện với ánh mắt tha thiết của Kiều Vi Dân, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn nói gì với ta thì nói thẳng đi, không cần vòng vo.” Vòng vo làm tất cả mọi người đều mệt!
Kiều Vi Dân thấy nàng không khách khí, lập tức nói: “Niệm Niệm, ngươi có thể không đi Nhiễu Thành Nhất Trung đọc sách được không?” Hắn thật đúng là dám nói!
Kiều Niệm dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn hắn: “Vì sao?” Kiều Vi Dân dù có chút khó mở lời, nhưng vẫn nói ra: “Em gái ngươi đã chắc chắn sau khi thi đại học xong sẽ được tiến cử vào Nhân Nghệ, ngươi đi Nhiễu Thành Nhất Trung sẽ ảnh hưởng không tốt đến nàng... Bạn học cùng lớp của em ấy đều nghe nói qua chuyện nhà chúng ta, khó tránh khỏi sẽ nói lời ra tiếng vào.” Kiều Sân được tiến cử vào Nhân Nghệ?
Kiều Niệm nhếch mép đầy chế giễu, muốn bật cười.
Thành tích của Kiều Sân nàng biết rõ, bình thường dựa vào tiền Kiều gia bỏ ra mời gia sư riêng, lại thêm mỗi cuối kỳ đều tìm nàng đoán đề, mới miễn cưỡng níu kéo được vị trí cuối top 50 của khối. Nhiễu Thành ngoài Nhất Trung ra, còn có bảy, tám trường cấp 3 khác, xếp hạng của Kiều Sân trong thành phố không cao, trừ phi đi theo con đường học sinh năng khiếu nghệ thuật, nếu không thì không vào được trường danh tiếng!
“Cha thấy trường Anh Tài Cao Trung bên cạnh cũng không tệ, nếu ngươi thật sự muốn ở lại Nhiễu Thành đọc sách, ta với mẹ ngươi và cả nãi nãi sẽ thương lượng một chút, nhà ta bỏ tiền ra, ngươi đi Anh Tài Cao Trung đọc sách thấy thế nào?” Kiều Vi Dân sợ nàng không đồng ý, làm như vẻ đang suy nghĩ cho nàng, nói bổ sung: “Anh Tài Cao Trung cũng tương đương Nhiễu Thành Nhất Trung thôi, đều là trường tốt cả!” “Anh Tài Cao Trung là trường cấp 3 tư thục, học phí đắt hơn Nhiễu Thành Nhất Trung nhiều. Nghe nói điều kiện ăn ở cũng tốt. Gia gia ngươi trước sau gì cũng muốn về huyện Tháp Hà, cho dù có tìm quan hệ cho ngươi vào Nhiễu Thành Nhất Trung đọc sách, bọn họ ở Nhiễu Thành không có nhà cửa, cũng không thể nào ở lại Nhiễu Thành cùng ngươi đi học được. Đằng nào cũng là đi học, chẳng bằng tìm một trường có điều kiện tốt hơn.” (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận