Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1116

Chương 1116: Chúng ta tranh thủ thời gian luyện tập lại một lần
Bộ lễ phục cao cấp màu xanh thẳm ôm sát người Giang Tiêm Nhu, vừa vặn phác họa đường cong cổ thanh tú và eo thon của nàng, tà váy bên dưới tựa như dải ngân hà đang chảy.
Hôm nay Giang Tiêm Nhu đẹp một cách rạng rỡ, mang vẻ đẹp cao ngạo như thiên nga.
“Học tỷ.” Triệu Nhược Kỳ đẩy cửa bước vào liền thấy bộ lễ phục cao cấp trên người Giang Tiêm Nhu, ánh mắt lộ vẻ ngưỡng mộ, sau khi vào cửa thuận tay kéo cửa lại, đi đến trước mặt Giang Tiêm Nhu, cười rồi nói: “Học tỷ, kết quả rút thăm ra rồi. Dựa theo lời ngươi nói, ta đã tìm người bên hội học sinh sửa lại thứ tự, bọn họ vừa vặn rút trúng số 6, biểu diễn trên sân khấu ngay sau chúng ta...”
Triệu Nhược Kỳ nói đến đây không nhịn được nhếch khoé miệng muốn cười.
Khoa Trung y trùng tiết mục với bọn họ đã đành, lại còn biểu diễn trên sân khấu ngay trước ngay sau, đây không phải muốn chết thì là gì?
Không thể không nói, vẫn là học tỷ biết cách chỉnh người.
Ngay cả nàng cũng không nghĩ ra cách chỉnh người hay như vậy!
“Ta đoán chừng bọn họ bây giờ đang như ruồi không đầu, gấp muốn chết!” Triệu Nhược Kỳ không nhịn được cười trộm một tiếng, đáy mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Giang Tiêm Nhu cũng cười, nhưng rất thận trọng, chỉ kiềm chế nhếch nhẹ khóe môi, như thể không để tâm lắm, lại giống như vừa nghiền chết một con kiến nhỏ.
Lúc này, màn hình điện thoại di động nàng để trên bàn sáng lên.
Nàng cầm điện thoại lên, nhìn lướt qua.
Là tin nhắn Lương Lộ gửi tới ——[ Tiêm Nhu à, nghe nói khoa Trung y rút thăm trúng tiết mục biểu diễn ngay sau các ngươi, vận khí của bọn họ có chút “tốt” nhỉ. ]
Giang Tiêm Nhu cười cười, thầm nghĩ trong lòng: “Đâu chỉ là có chút tốt? Thật là trùng hợp lại biểu diễn ngay trước ngay sau.”
“Tiết mục mở màn phía trước đã bắt đầu rồi, anh trai học tỷ đã lên sân khấu, thật ngưỡng mộ ngươi quá, học tỷ. Có một người anh trai là đỉnh lưu.” Triệu Nhược Kỳ nói bên tai nàng với giọng đầy ngưỡng mộ.
Giang Tiêm Nhu lại chẳng để tâm, không hề nghe lọt tai, một tay cầm điện thoại nghịch, nàng trả lời xong tin nhắn của giáo viên hướng dẫn của mình, lại nhận được tin nhắn bạn bè gửi tới.
[ Nguyễn Tư Tư: Giỏi lắm. Ngươi chính là Đuổi Ánh Sáng mà sao không nói cho ta biết, giấu cả ta nữa, ngươi giữ bí mật giỏi thật đấy! ]
Giang Tiêm Nhu nhếch đôi môi đỏ mọng, nét mặt kiêu ngạo càng hiện rõ ý cười, nàng không rõ xuất phát từ tâm lý gì mà lại trả lời tin nhắn.
[ Bây giờ ngươi biết rồi còn gì? ]
Giang Tiêm Nhu trả lời xong tin nhắn, tim không hiểu sao đập hơi loạn, nàng nhíu mày, tin nhắn đã gửi đi không thể thu hồi. Nàng đành tự cho là mình nghĩ nhiều.
Dù sao thì Đuổi Ánh Sáng bình thường rất thích bày trò thần bí, nàng thừa nhận với Nguyễn Tư Tư một chút chắc cũng không đến mức lật xe.
Nghĩ như vậy, nàng liền bớt chột dạ hơn.
Nhưng nàng vẫn thoát khỏi Wechat, không muốn xem tin nhắn nữa, đặt điện thoại lại chỗ cũ, hỏi Triệu Nhược Kỳ: “Sắp đến lượt chúng ta chưa?”
Triệu Nhược Kỳ nhìn về phía sân khấu, sau khi xác nhận tiết mục đang biểu diễn trên đó, quay đầu nói với nàng: “Đã đến tiết mục thứ ba rồi. Còn một tiết mục nữa là đến chúng ta.”
Giang Tiêm Nhu lười biếng đứng dậy, thu lại khí chất ngạo mạn quanh thân, nói với Triệu Nhược Kỳ: “Đi thôi, chúng ta tranh thủ thời gian luyện tập lại một lần!”
Tiết mục thứ ba là của khoa Khoa học Máy tính.
Tiết mục thứ tư là của khoa Sinh học.
Khoa Công nghệ Sinh học toàn là một đám sinh viên khối tự nhiên, tiết mục biểu diễn lựa chọn cũng vô cùng bảo thủ, chính là màn đại hợp xướng ôn hòa, hát bài Tổ quốc tôi yêu.
Trong những dịp kỷ niệm ngày thành lập trường thế này, đại hợp xướng thường là tiết mục dễ gây buồn ngủ nhất.
Ngoại trừ màn mở màn bùng nổ của Giang Cách, bốn tiết mục đầu tiên đều tỏ ra khá bình thường.
Khán giả trong hội trường cũng cảm thấy không hứng thú lắm.
Ôn Như Hạ kiên nhẫn nhìn về phía sân khấu, hỏi người bên cạnh mình: “Tiết mục tiếp theo là của ai?”
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận