Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 436

Chương 436: Quá coi trọng bản thân!
Thẩm Vu Quy không thể nhịn được nữa, vỗ bàn đứng dậy, tức giận nhìn thẳng Trình Giáo Thụ, cất giọng nói: “Trình Giáo Thụ, Kiều Niệm nàng có thể không chọn Trung y hệ của chúng ta, nhưng những điều ngươi vừa nói thì ta không đồng ý. Chúng ta là giáo thư dục nhân, trước khi dạy học càng nên trồng người!”
Trình Ngọ tỏ thái độ khịt mũi coi thường lời nói của hắn, chỉ nhàn nhạt hỏi lại hắn: “Trung y hệ có năng lực bồi dưỡng một mầm non tốt như vậy không? Các ngươi bồi dưỡng không nổi, còn cổ vũ nàng chọn hệ của các ngươi, thì có khác gì hủy hoại nàng đâu. Ta chỉ muốn cứu vớt một mầm non tốt, chẳng lẽ không phải là giáo thư dục nhân sao?”
Thẩm Vu Quy như thể bị người ta hung hăng tát một cái vào mặt, biểu cảm trên mặt vô cùng khó xử. Nếu là trước đây, với tính tình nóng nảy của hắn, đã sớm cãi nhau với Trình Ngọ, thậm chí đánh nhau cũng có thể. Nhưng hôm nay... Hắn cố hết sức siết chặt nắm đấm, gân xanh trên trán nổi lên, không thể không thừa nhận Trình Ngọ nói đúng.
Những năm gần đây, cùng với sự xuống dốc của Trung y, tài nguyên mà hệ của bọn hắn có thể nhận được vô cùng hạn chế.
Việc học y gắn liền với làm nghiên cứu, những chuyên ngành hàng đầu luôn có các hạng mục nghiên cứu đỉnh cao, phía sau còn có nguồn vốn đầu tư từ các tập đoàn lớn.
Trung y hệ của bọn họ đã rất nhiều năm không kêu gọi được một khoản đầu tư nào.
Cơ sở vật chất của Trung y hệ là tệ nhất toàn trường, về mặt đội ngũ giáo viên, không có Hoàng Lão tọa trấn, những người trẻ tuổi như bọn hắn không ai đủ tầm cỡ.
Học sinh đạt điểm tối đa như Kiều Niệm mà rơi vào tay bọn họ, bọn hắn quả thực có khả năng làm lỡ một hạt giống tốt.
Thẩm Vu Quy trong lòng không cam tâm, khi nhìn lại Kiều Niệm, ánh sáng trong mắt đã tắt lịm, hắn nhìn hạt giống tốt duy nhất của năm nay bằng lòng chọn hệ của bọn hắn, ngập ngừng nói: “Kiều Niệm, ta không đồng tình với lời của Trình Giáo Thụ, nhưng có mấy lời hắn nói cũng có lý, chọn chuyên ngành là chuyện quan trọng, ngươi... hãy suy nghĩ kỹ đi!”
Nhiếp Di nãy giờ vẫn đứng bên cạnh xem náo nhiệt, nhìn bọn họ tranh chấp không ai nhường ai, lại thấy cuối cùng Thẩm Vu Quy vì tiền đồ của học sinh mà tự nguyện lùi một bước, thành khẩn bảo Kiều Niệm nghiêm túc cân nhắc, hắn nhướng mày, tấm lưng đang căng cứng cũng thả lỏng ra, không còn phiền muộn như trước.
Hắn hiểu rõ tính cách của Kiều Niệm, nha đầu kia nói một không hai, từ trước đến giờ không tùy tiện thay đổi suy nghĩ của mình. Nàng vừa đến Kinh Thị, chính hắn đã đích thân chạy đi tìm nàng, hy vọng nàng đổi chuyên ngành. Nghĩ lại thì, hắn khuyên cũng không thay đổi được lựa chọn của Kiều Niệm, hắn không tin chỉ dựa vào mấy câu của Trình Ngọ mà Kiều Niệm sẽ thay đổi suy nghĩ.
Hơn nữa, những điều kiện Trình Ngọ đưa ra có lẽ khiến người ngoài động lòng, chứ rơi vào mắt Kiều Niệm thì...... Nhiếp Di nhìn người đang đứng ở đó, chỉ muốn bật cười.
Một người có quan hệ thân thiết với Tô Hoài Viễn, lại được Viên Vĩnh Cầm bảo hộ, liệu có quan tâm đến mối quan hệ và tài nguyên mà Trình Ngọ mang tới sao?
Hắn sợ là quá coi trọng bản thân rồi!
Nếu Kiều Niệm muốn kết giao với các mối quan hệ và tài nguyên ở Kinh Thị, thì hắn, người sư phụ nửa vời này, còn cầu không được trải đường cho nàng, còn đến lượt Trình Ngọ ngươi quan tâm sao?
Nhiếp Di trong lòng đã có đáp án, cầm lấy bình giữ nhiệt, chậm rãi vặn nắp ra uống một ngụm nước, rồi lại từ từ đặt bình xuống, đi qua Trình Ngọ và Thẩm Vu Quy, hỏi nàng: “Ngươi nghĩ kỹ chưa? Nghĩ kỹ rồi thì cứ nói thẳng, đừng để bọn họ tiếp tục ầm ĩ vì ngươi nữa.”
Kiều Niệm không hề muốn ai phải tranh cãi vì mình, vừa rồi Trình Ngọ và Thẩm Vu Quy ngươi một lời ta một tiếng, không ai nhường ai, cả hai đều không cho nàng cơ hội nói chuyện, nàng cũng không chen vào, đợi bọn họ tranh cãi xong mới nói. Bây giờ họ đã tranh cãi xong, nàng che giấu vẻ bực bội nơi đáy mắt, đưa tay kéo vành mũ lưỡi trai xuống thấp hơn, đứng không ngay ngắn, dáng vẻ rất tùy tiện.
“Ta đã nói rất rõ ràng, ta chọn Trung y hệ.”
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận