Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 1705

Chương 1705: Đúng rồi, người bạn kia của ngươi tên là gì?
Kiều Niệm nhíu mày, còn chưa lên tiếng.
Diệp Vọng Xuyên lại không nhanh không chậm nói: “Đồ của bọn họ thì bọn họ tự trả tiền, lớn tuổi rồi, sao lại có ý chiếm tiện nghi của tiểu bối, để bọn họ tự trả đi.” “...” Kiều Niệm mím môi, thật muốn nói ngươi cũng không phải người của Diệp gia sao, có ai lại hố người nhà như ngươi không?
Diệp Vọng Xuyên liếc nhìn nàng một cái, dường như nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì trong lòng, cười cười, vô cùng thản nhiên thấp giọng nói: “Lần này ngươi xem như giúp bọn họ một phen, đợi đến sinh nhật ngươi, ta lại bảo bọn họ đưa cho ngươi một cái bao lì xì lớn.” “Bạn gái của ta tuổi còn nhỏ, từ nơi khác đến, chưa thấy qua thành phố lớn, không có tiền!” Hai chữ ‘không có tiền’, hắn nói đặc biệt hùng hồn đầy lý lẽ, co chân dựa vào bên cạnh ghế sô pha đơn với tư thế vô cùng lười biếng tùy ý, trong mắt đều là ý cười.
“” Kiều Niệm chính mình cũng suýt chút nữa tin lời ma quỷ của hắn.
Nhưng mà nàng hoàn toàn phục!
Huynh đệ, cao tay!
* Một bên khác, Quý Nam vừa về đến nhà.
“Về rồi à?” Đối diện một quý bà trạc khoảng bốn mươi tuổi đi tới, kéo hắn vào trong, vừa đi vừa hào hứng hỏi hắn: “Người bạn kia của ngươi đâu? Sao con không dẫn về nhà chơi một chút?” “Nàng về khách sạn rồi.” Trong đầu Quý Nam vẫn toàn là chuyện Kiều Niệm có bạn trai, đặc biệt là đối tượng của Kiều Niệm lại là vị Diệp Vọng Xuyên mà ngay cả hắn cũng không đoán ra được lai lịch, trong lòng hắn càng thêm thấp thỏm, không khỏi lo lắng Kiều Niệm tuổi còn quá nhỏ sẽ bị lừa.
Dù sao năng lực cá nhân của SN không nói làm gì, tuổi thật sự không lớn, lại thêm vẻ ngoài quá mức ưa nhìn, ít nhiều gì cũng không an toàn lắm.
“Sao lại về khách sạn? Con không mời bạn ấy đến nhà làm khách à?” Tạ Vận đi theo hắn, thấy con trai mình hiếm khi không yên lòng, càng cảm thấy có hy vọng, lại có chút hứng thú hỏi hắn: “Đúng rồi, trước con nói với mẹ người bạn của con tên là gì nhỉ?” “Bạn của con ở khách sạn à, nói đến chuyện này, Thiên Đường tửu điếm hôm nay xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ, ngay cả cha con cũng bị kinh động rồi đó.” Quý Nam cởi cúc áo trên cổ, ném áo khoác lên ghế sô pha, nghe vậy, nhìn về phía bà, cũng không suy nghĩ nhiều: “Con có nghe qua một chút, chỉ là chuyện nhỏ có người tranh giành một món đồ đấu giá với hội trưởng Thương hội liên minh Thác Lôi thôi, loại chuyện này ở Độc Lập Châu không phải ngày nào cũng xảy ra sao, có gì đáng kinh ngạc đâu.” Kiều Niệm đã nói với hắn chuyện này, Quý Nam tưởng là bà đang nói chuyện đó.
Tạ Vận lại lắc đầu nói: “Không phải. Tranh giành đồ trong buổi đấu giá thôi thì chưa đến mức kinh động cha con đâu.” “Vậy là...” Quý Nam nhìn bà.
Tạ Vận nghĩ ngợi một lát: “Mấu chốt là sau khi món đồ đó bị người ta giành mất, người của Diệu môn đã xông vào Thương hội liên minh bắt Thác Lôi đi rồi.” “Thương hội liên minh ở Độc Lập Châu dù sao cũng coi là một thế lực, Diệu môn lần này làm việc vô cùng bá đạo, có người trong Thương hội liên minh đã liên hệ cha con, nghe nói bọn họ còn liên hệ cả Tạ gia. Cũng không biết lần này cha con có ra mặt hay không.” Độc Lập Châu có mấy thế lực đứng đầu nhất, những thế lực này gần như đã được phong thần.
Quý gia, Tạ gia đều là một trong số đó.
Còn có một Cổ Võ thế gia khác siêu thoát khỏi những tranh đấu ở Độc Lập Châu là Nam gia.
Tạ Vận bản thân không mấy quan tâm đến những chuyện vặt vãnh bên ngoài Độc Lập Châu này, đảo mắt, nói một cách thờ ơ: “Mẹ nghe nói hiện tại các thế lực khắp nơi ở Độc Lập Châu đều đang điều tra lai lịch bối cảnh của nữ sinh đã gây mâu thuẫn với Thác Lôi, cũng không biết đối phương có lai lịch gì.” Quý Nam đã kinh ngạc đến không nói nên lời.
Tạ Vận lúc này mới liếc mắt nhìn hắn, lại quay sang quan tâm đến Kiều Niệm: “Đúng rồi, Quý Nam, con vẫn chưa nói cho mẹ biết người bạn ăn cơm cùng con hôm nay tên là gì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận