Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 264

Chương 264: Đánh chó trước nay thích vơ đũa cả nắm, một đòn chí mạng
Kiều Sân không phải vừa mới luôn miệng nói video kia là PS sao?
Tất cả mọi người liền thấy nàng đi lên, kết nối điện thoại di động vào cổng USB trên máy tính nối với máy chiếu, rồi mở máy tính ra.
Ngoài cửa, đám người Thẩm Thanh Thanh đã sợ ngây người.
Nàng quay đầu, ngơ ngác hỏi người bên cạnh: “Niệm tỷ đây là muốn làm gì vậy?”
Lương Bác Văn cũng không biết, lắc đầu: “Xem sao đã.”
Bọn người Diệp Vọng Xuyên lúc đầu định hỗ trợ, thấy nàng một mình áp đảo toàn trường, đều đứng ở đó chờ xem nàng định làm gì tiếp theo.
Chỉ thấy máy tính khởi động, máy chiếu liền chiếu màn hình máy tính lên.
Kiều Niệm ấn mở tập tin trong điện thoại di động.
Tìm được tài liệu video mà người của Hồng Minh điều tra cho nàng.
Sau đó là một loạt các dấu hiệu.
Dấu hiệu nhảy rất nhanh, gần như thoáng chốc lại hiện ra một nhóm, tốc độ nhanh hơn cả máy tính tự động hiển thị.
Hoàn toàn nhìn không ra là do người tại hiện trường biên tập lại.
Người nhà họ Kiều mắt đều muốn rớt ra, không ai ngờ rằng nàng lại giỏi máy tính như vậy. Kiều Sân trước đó đã xem qua đoạn âm thanh kia, trong lòng không khỏi bất an.
Bọn họ nhìn xem quá trình mã hóa dần hoàn thành, âm thanh được xử lý, người trên đài dùng ngón tay thon dài nhấp chuột trái.
Video được phát ra!
Gương mặt Kiều Sân xuất hiện trên màn hình lớn, lần này video rất rõ nét, rõ đến mức thấy được từng sợi tóc trên đầu nàng.
Nàng cùng một đứa bé dáng dấp đáng yêu như băng tuyết đang đứng ở đầu cầu thang lôi lôi kéo kéo.
Nàng cứ nhất quyết kéo đứa bé kia ra ngoài chơi, đứa bé kia rất không kiên nhẫn từ chối nàng, nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, cứ lôi lôi kéo kéo. Trong quá trình này, đứa bé bị nàng chọc tức, giận dỗi làm bộ muốn cắn nàng...
Đúng lúc này, Kiều Sân nổi giận, vẻ mặt ôn nhu của nàng bắt đầu trở nên vặn vẹo, trong mắt hiện lên tia hung ác, dường như tức giận đứa bé không biết điều. Trong lúc né tránh đứa bé, nàng đã ác ý đẩy mạnh người đó xuống bậc thang!
Động tác kia lẫn trong lúc vung tay, nếu không nhìn kỹ rất dễ bỏ qua.
Nhưng Kiều Niệm đã dùng kỹ thuật xử lý video, phóng rất lớn, chất lượng hình ảnh cũng rõ nét. Cho nên, người trong phòng bao thấy rất rõ ràng, nhìn thấy Kiều Sân đẩy đứa bé trong video xuống cầu thang!
Sau đó là một trận hỗn loạn.
Kiều Sân đẩy người xong, vội vội vàng vàng chạy xuống cầu thang.
Video không còn thấy người, chỉ nghe thấy âm thanh.
“Này, ngươi không sao chứ?”
“Mau dậy đi, ta biết ngươi không sao đâu. Ngươi không cần giả vờ với ta.”
“Ngươi có thôi đi không, nhanh lên một chút, ngươi vốn là đồ què nhỏ, giả vờ cái gì mà đứng không dậy nổi.”
Ba chữ ‘đồ què nhỏ’ cũng được xử lý âm thanh.
Lần này tất cả mọi người đều nghe rõ ràng.
Cũng chính vì nghe quá rõ.
Trên mặt mỗi người đều lộ vẻ kinh động, biểu cảm không dám tin, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Kiều Sân!
Trên khuôn mặt được bảo dưỡng kỹ càng của Phó Phu Nhân càng là tái nhợt một mảnh!
Nàng bật mạnh đứng dậy, cơ mặt run rẩy kịch liệt: “Ngươi không phải đã thề với ta là ngươi không đẩy Thần Thần, rằng ngươi vô tội sao? Đây chính là cái ‘không đẩy’ của ngươi đấy à! Thật đúng là ‘vô tội’, thật đúng là ‘người bị hại’! Ta không ngờ mình sống hơn nửa đời người lại bị một con nhãi ranh như ngươi đùa giỡn xoay quanh! Ngươi thật là giỏi, nhà họ Kiều các ngươi cũng thật là giỏi!”
Giờ phút này, nàng hối hận không gì sánh được vì đã nghe con trai xúi giục mà chạy tới tham gia cái bữa tiệc sinh nhật nực cười này!
“Bá mẫu, ta, ta... Ngươi nghe ta giải thích...”
Kiều Sân tay chân luống cuống đứng tại chỗ, toàn thân cứng đờ, ánh mắt nhìn đến từ bốn phía phảng phất như từng lưỡi dao vô hình đang đâm vào người nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận