Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4477

Chương 4477: Trương Dương đã làm xong việc
Cùng lúc đó, tại Rhine. Người đàn ông ở trong phòng khách chân trước vừa cúp điện thoại, chân sau điện thoại lại rung lên. Diệp Vọng Xuyên cúi mắt nhìn màn hình điện thoại, đưa di động lên tai: “A lô.”
“Vọng gia, ta đã đưa người đến địa điểm ngài chỉ định.” Giọng Trương Dương nhẹ nhàng khoan khoái, hết sức vui mừng vì lần này Diệp Vọng Xuyên không tìm Tần Tứ mà tìm hắn giúp đỡ. Diệp Vọng Xuyên khẽ hừ một tiếng “Ừ” trong cổ họng, rồi nói với Trương Dương: “Ngươi đến chỗ đó thông báo cho hai người.”
“Khách sạn ở Vương Phủ Tỉnh kia?” Trương Dương không chắc chắn hỏi lại. Đáy mắt Diệp Vọng Xuyên đen như mực lạnh lẽo, hắn đi đến quầy bar lấy cốc rót cho mình một ly nước, không uống ngay mà nhìn những gợn sóng trong ly lan ra từng vòng. “Lát nữa ta sẽ gửi số phòng và hình ảnh cho ngươi. Ngươi đến đó tìm hai người kia rồi nói với bọn hắn. Tối nay tám giờ lên thuyền, đến Tân Mã Thái thì gọi điện thoại cho ta, bọn hắn sẽ được gặp người mà mình muốn gặp.”
“Đương nhiên, bọn hắn cũng có thể chọn không lên thuyền.”
“Chiếc thuyền đó sẽ khởi hành đúng giờ, sẽ không dừng lại ở bến tàu nữa, ngươi bảo bọn hắn suy nghĩ kỹ.”
Trương Dương trầm giọng đáp: “Ta hiểu rồi, Vọng gia, bảo đảm sẽ làm thỏa đáng cho ngài.”
Diệp Vọng Xuyên lại liếc nhìn lên lầu hai, suy nghĩ một lát rồi đặt ly nước trong tay xuống, đi vào phòng bếp chuẩn bị hâm sữa bò nóng cho Kiều Niệm uống trước khi ngủ. Rồi nói với người ở đầu dây bên kia: “Được rồi, ngươi đi làm đi.”
Hai người của gia tộc Tắc Long đợi ở cổng vào lão trạch của Diệp gia từ xế chiều đến lúc hoàng hôn mặt trời lặn, rồi lại từ hoàng hôn đợi đến khi mặt trời xuống núi hẳn. Đợi đến khi bắp chân của người đàn ông trung niên như nhũn ra, mặt mày tái nhợt, cuối cùng không giữ được bình tĩnh nữa, lại lần nữa thúc giục lão quản gia vào trong hỏi thăm. “Chào ngài, đã sáu rưỡi chiều rồi. Diệp Lão chắc hẳn đã dậy sau giấc ngủ trưa rồi chứ?”
“Để ta vào xem.”
Lão quản gia không nói hai lời, lập tức đáp ứng, lại vào trong xem giúp bọn hắn. Thái độ của người ta tốt như vậy. Dù người đàn ông trung niên mơ hồ cảm thấy mình đang bị đùa giỡn, nhưng có câu nói rất hay, ‘đưa tay không đánh người mặt cười’. Hắn thật sự không tiện nổi giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận