Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 5080

Lúc nàng đang làm những việc này, trong tai nghe không ngừng truyền đến tiếng tranh cãi của hai người canh gác bên ngoài. “Chúng ta vào bây giờ không ổn đâu nhỉ? Thất Ca đâu có gọi chúng ta.” “Ngươi gọi hắn, không phải hắn không trả lời ngươi sao?” “Nhưng mà hắn cũng đâu có phát ra âm thanh kỳ quái giống như hắn nói...” Kiều Niệm đúng lúc này cố ý đổi giọng, chen vào nói: “Hai người các ngươi đang lăn tăn cái gì vậy, ta xong việc rồi, mau vào đây.” “!” Hai người giật mình, rất nhanh đi vào. Trong phòng vẫn giữ nguyên trạng thái rèm cửa kéo kín, ánh sáng bên trong vô cùng mờ ảo, gần như đến mức đưa tay không thấy năm ngón. Hai người mò mẫm đi vào tìm đến căn phòng của Kiều Niệm, vừa vào liền thấy “Thất Ca” đang dựa vào cạnh giường chờ bọn hắn đến. “Thất Ca” vẫn ăn mặc như lúc đi vào, chỉ là kéo chiếc mũ lưỡi trai trên đầu xuống thấp hơn một chút, cấp bậc của bọn hắn không đủ, cũng không dám nhìn chằm chằm đối phương. “Thất Ca.” Hai người đứng trước mặt Kiều Niệm, vô cùng cung kính gọi. “Ừ.” Kiều Niệm đáp lời, rồi ra hiệu cho bọn hắn nhìn người trên giường: “Ta vào đây xem qua rồi, hắn đúng là bị bệnh.” “Vậy bây giờ “Hắn” bị sao vậy? Ngất đi rồi à?” một tên thuộc hạ rõ ràng trẻ tuổi hơn, đầu óc cũng linh hoạt hơn lập tức nhìn về phía nàng. Kiều Niệm đưa tay kéo lại mũ lưỡi trai, không hề để lộ chút sơ hở nào, vô cùng bình tĩnh nói: “Lúc ta vén chăn lên xem xét đã làm hắn tỉnh lại, nên ta dùng Diethyl ether làm hắn hôn mê bất tỉnh.” Sau đó nàng không cho đối phương cơ hội hỏi lại, dùng giọng điệu có vẻ không vui hỏi ngược lại: “Nếu không thì ta gọi các ngươi vào làm gì.” Xem ra uy thế của Thất Ca này rất lớn, hai người lập tức không dám nói gì nữa, kể cả tên thuộc hạ có vẻ thông minh hơn một chút cũng im bặt. Kiều Niệm lúc này đi tới, đứng trước mặt hai người: “Ngươi đang chất vấn ta làm việc à?” “Không không không, Thất Ca, ngài hiểu lầm rồi...” hai người lập tức cúi gằm đầu, không dám nhìn nàng. Kiều Niệm liếc nhìn người đàn ông đang hôn mê bất tỉnh trên giường, rồi lại nhìn hai người trước mặt, thầm đoán diễn cũng kha khá rồi, liền mở miệng nói với bọn hắn. ““Hắn” tạm thời sẽ chưa tỉnh lại đâu, các ngươi đi chuẩn bị một cái máy giám sát đến đây.” Tên thuộc hạ có vẻ khờ hơn, người lúc trước không chọc giận nàng, mở miệng hỏi: “Thất Ca, chuẩn bị máy giám sát để làm gì ạ?” Kiều Niệm có vẻ mất kiên nhẫn khoanh tay trước ngực: “Sao nào, ngươi định ngồi đây giám sát hắn à? Ta bảo ngươi lấy máy giám sát đương nhiên là để phòng ngừa “Hắn” tỉnh lại giữa chừng.” “Vâng, ta đi làm ngay.” Người kia nhanh như chớp đi ra ngoài. Kiều Niệm dặn dò người còn lại: “Lát nữa các ngươi cứ canh gác bên ngoài, nếu như “Hắn” tỉnh lại, bên ngoài chúng ta cũng có người.” Người kia cũng không dám chất vấn sự sắp xếp của nàng nữa, cúi đầu cung kính nói: “Vâng.” Không bao lâu sau, tên thuộc hạ chạy đi lấy máy giám sát đã nhanh chóng quay lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận