Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 280

“Ngươi chính là Kiều Niệm phải không? Ta đã xem video của ngươi trên mạng, không ngờ người thật so với trong video còn...” Vị Cố lão sư bên Hệ Tuyển Sinh Thanh Đại mở miệng cười, nói được nửa câu, bỗng nhiên không tìm được từ ngữ nào để hình dung.
Phải hình dung nữ sinh trước mắt này thế nào đây? Hắn lúc xem trong video đã cảm thấy nữ sinh này tuổi còn trẻ nhưng lúc làm phẫu thuật lại đặc biệt bình tĩnh, chờ đến khi nhìn thấy người thật mới phát hiện người ta không chỉ bình tĩnh lúc làm phẫu thuật, mà lúc này nghe nói bọn họ là người của Thanh Đại tới, cũng không hề có phản ứng gì dư thừa.
Học sinh bình thường nghe được hai chữ Thanh Đại, lẽ ra phải kích động lắm chứ?
Hắn nghĩ nghĩ, cảm thấy Kiều Niệm chính là kiểu người có tính tình cậy tài khinh người, người có tài hoa mà, tính cách cao ngạo một chút cũng không có gì kỳ lạ, hắn nghĩ như vậy, chân mày giãn ra, vươn tay về phía nữ sinh trước mặt: “... Ngươi xinh đẹp hơn so với ta thấy trong video. Chào ngươi, ta là Cố Khải Nam.”
Kiều Niệm thấy hắn có gương mặt tròn trịa tươi cười thân thiện dễ mến, không đưa tay ra, mím khóe miệng, nói ngắn gọn: “Kiều Niệm.”
Nàng không phải không muốn bắt tay đối phương, không có cách nào, do mắc bệnh ưa sạch sẽ.
Nhưng loại hành vi này của nàng rơi vào mắt người khác, ví dụ như trong mắt Lương Lộ đang một mực quan sát kỹ, liền biến thành ngạo mạn.
Lương Lộ hung hăng nhíu mày, miệng không nói gì, nhưng sắc mặt lại tối sầm đi.
Kiều Niệm này không khỏi quá ngạo mạn!
Cố Khải Nam ngược lại lại thấy không có gì, thấy Kiều Niệm không bắt tay hắn, thu tay lại, sờ sờ mũi, cười nói: “Bạn học Kiều Niệm, là thế này, chúng ta lần này đến chính là muốn hỏi ngươi một chút, có hứng thú học y không.”
Học y? Kiều Niệm mím môi, con ngươi đen láy khép hờ, không biết đang suy nghĩ gì: “... Tạm được.”
Nàng từng nghĩ về sau muốn học ngành nào, trước đó chưa xác định, trải qua chuyện của bánh bao nhỏ, nàng hiện tại cảm thấy học y hình như cũng không tệ.
Cố Khải Nam thấy nàng không từ chối, nói tiếp không ngừng: “Chúng ta xem video của ngươi trên mạng, nhất trí cảm thấy ngươi vô cùng có thiên phú về phương diện học y, thiên phú tốt như vậy nếu không học y thì thật sự quá lãng phí. Bạn học Kiều Niệm, thế nào, có muốn đến chuyên nghiệp Lâm Sàng Y Học của Thanh Đại để đào tạo chuyên sâu không?” Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, chỉ còn lại giọng nói của hắn.
Kiều Giận vốn định đi theo Kiều Vi Dân cùng ra ngoài, nghe đến đó, hai tay không tự giác siết chặt, lòng bàn tay gần như sắp bị nàng bóp nát.
Nàng đột nhiên nhớ tới lời đồn lưu truyền trong trường học một thời gian trước, nói rằng giảng viên của Thanh Đại coi trọng video cứu người trên mạng của Kiều Niệm, tự mình chạy đến Nhất Trung để mời người... Nàng vốn không tin, cho rằng lại là đám người lớp A bịa đặt ra để khoác lác về Kiều Niệm.
Thanh Đại là trường thế nào cơ chứ? Từ trước đến nay chỉ có học sinh khóc lóc cầu xin được vào trường họ, từ lúc nào lại biến thành Thanh Đại tự mình đến tận nơi mời người?
Cho nên, đây không phải lời đồn, đây là sự thật?!
Cổ họng Kiều Giận như thể bị ai bóp nghẹt, bỗng nhiên cảm thấy khó thở.
Kiều Niệm, bị Thanh Đại coi trọng!
Nàng nhớ tới chính mình, thật vất vả đi cửa sau mới lấy được suất tiến cử của Nhân Nghệ, vậy mà mới được bao lâu, suất tiến cử của Nhân Nghệ cũng mất, còn phải chuyển đến cái trường Ngũ Trung mọi thứ đều không bằng Nhất Trung kia để đi học... Mà Kiều Niệm lại đạp lên nàng, được Thanh Đại coi trọng, sắp sửa một bước lên mây!
Người với người tại sao lại bất công như vậy?!
Trong lòng Kiều Vi Dân cũng không dễ chịu chút nào.
Hôm qua tại Thủy Tạ Hiên, hắn đã hối hận vô cùng, sau đó những lời Đường Vi nói càng khiến hắn hối không kịp.
Lúc này, hắn tận mắt thấy đứa con gái nuôi bị mình xem như giày rách bỏ đi lại được Thanh Đại coi trọng, sau này có thể sẽ đến Kinh Thị phát triển, sẽ có được một bầu trời rộng lớn hơn, trái tim hắn như bị một bàn tay vô hình siết chặt, gần như muốn bị móc ra khỏi lồng ngực...
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận