Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 6344

Chương 6344: Nàng sẽ không làm gì chúng ta
“Sao ngươi không tiếp tục quằn quại đau khổ nữa?”
“......” Đáp lại hắn là vẻ mặt trầm mặc của người đại diện, phảng phất cả người bị bao phủ trong bóng tối, đặc biệt âm u. Lam Cận lập tức mất hứng, chậc một tiếng nói: “Cho nên ta đã sớm nói rồi, trước mặt sự sinh tồn thì mọi thứ đều là nhảm nhí. Người không vì mình, trời tru đất diệt, đây mới là đạo lý lão tổ tông chúng ta dạy! Bọn hắn muốn yêu nước thì cứ yêu nước đi, ta chỉ muốn bình an về nhà thôi.”
Người đại diện lúc này cất giọng khàn khàn hỏi: “Chúng ta có thể về được không? Khi nào.”
Lam Cận lấy điện thoại di động ra nghịch, nghe vậy lười biếng liếc hắn, thuận miệng đáp: “Máy bay chiều nay, bọn họ sẽ đảm bảo chúng ta an toàn đến sân bay Mã Long.”
Người đại diện lập tức hỏi: “Không về nước à?”
Lam Cận đặt điện thoại di động xuống, vẻ mặt như gặp ma: “Anh, ngươi điên rồi sao? Không biết chúng ta đã làm gì à. Ngươi lúc này về nước khác nào tự mình nộp mạng?”
Hắn còn biết mình đã làm gì. Lam Cận nói: “Chúng ta đương nhiên tạm thời không về, ở bên ngoài lánh nạn, đợi dư luận lắng xuống một chút rồi hẵng về.”
“Đối phương đã hứa hẹn cho ta tài nguyên, hoạt động của nhãn hiệu hôm nay chính là một bài kiểm tra nhỏ bọn họ dành cho ta. Bây giờ ta đã vượt qua bài kiểm tra của họ, tương lai chỉ cần ta chịu phối hợp với họ, ta liền có thể giành được những tài nguyên cấp cao nhất mà đám minh tinh trong nước kia không thể có được.”
“Hừ, đến lúc đó cái đám SEVEN gì đó chỉ đáng xách giày cho ta!”
Hắn đã đang tưởng tượng về tương lai mình trở thành ngôi sao quốc tế, nổi tiếng khắp nơi...... Chỉ có người đại diện nghe giọng điệu huênh hoang của hắn, lòng không ngừng chùng xuống, dần dần trượt về phía vực sâu. Người đại diện nhìn về phía hắn, dùng giọng điệu xác nhận lại lần nữa hỏi hắn: “Ngươi chắc chắn chiều nay chúng ta có thể rời khỏi nơi này, phải không?”
Lam Cận khó chịu với vẻ nhát gan sợ phiền phức của hắn, cũng mất kiên nhẫn so đo với hắn, nhíu mày, không còn vẽ ra viễn cảnh tương lai với hắn nữa. Hắn qua loa nói: “Phải. Chiều nay là đi được rồi!”
Người đại diện không nói hai lời, rảo bước về phía trước: “Vậy thì mau lên về thu dọn hành lý.”
Lam Cận không mấy vui vẻ: “Vội vàng như vậy làm gì.”
Người đại diện không muốn nói nhiều, trầm giọng: “Ta không muốn lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
Đáp lại hắn là tiếng khịt mũi coi thường của Lam Cận đi phía sau, giọng điệu uể oải mà thờ ơ nói: “Yên tâm đi, Kiều Niệm lần trước còn không làm gì chúng ta, lần này cũng vậy thôi.”
“Nàng sẽ không tự mình động thủ với người nước Z đâu.”
***
Bên nhãn hiệu không sắp xếp xe cho bọn họ, bọn họ tự gọi xe về khách sạn. Theo kế hoạch của Lam Cận, hắn về khách sạn còn muốn tắm rửa, gột sạch mấy mảnh vụn kim tuyến trên người, nếu không dính trên người khó chịu lắm. Đợi hắn tắm xong, thay quần áo sạch sẽ, sấy tóc tạo kiểu rồi mới đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận