Áo Của Phu Nhân Lại Gây Chấn Động Toàn Thành Phố Rồi

Chương 4132

Chương 4132: Nàng tính toán thật hay
“Ta buổi trưa thật sự có việc, không chắc có thể lúc nào cũng để ý đến ngươi được. Nếu ngươi muốn đi, đến nơi đó thì cứ đi theo bên cạnh ta, đừng đi lung tung. Bên trong không hẳn là loạn nhưng cũng không hẳn là an toàn, chỉ cần ngươi không đi một mình lang thang thì sẽ không sao.”
Trong câu lạc bộ đỉnh cấp khó tránh khỏi sẽ có vài hậu duệ quyền thế tính cách không tốt lắm ở bên trong chơi bời, loại nữ nhân trẻ tuổi như Lê Mạt nếu đi lung tung khắp nơi thì khó tránh khỏi gặp phải chuyện ngoài ý muốn. Dù sao hắn cũng đã hứa với mẫu thân mình là sẽ chăm sóc nàng. Lỡ như Lê Mạt xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng không biết ăn nói ra sao. Lê Mạt tỏ ra rất cung thuận, đồng ý: “Ta sẽ đi theo bên cạnh ngươi.”
“Ừm.”
Nam Lăng không giỏi giao tiếp với phụ nữ nên cũng không nói nhiều, hắn ngồi vào ghế lái, nói với nàng: “Lên xe đi.”
Lê Mạt lập tức lên xe, ngồi vào ghế phụ cạnh tài xế, tự mình thắt dây an toàn xong, đóng cửa xe, ngồi ngay ngắn. Nam Lăng nhìn thoáng qua cách ăn mặc của nàng qua kính chiếu hậu, cuối cùng vẫn không nhịn được, hỏi ra nỗi nghi hoặc trong lòng: “Ta muốn hỏi một chút.”
“?”
“Các nữ sinh tầm tuổi các ngươi ở bên ngoài đều thích phong cách ăn mặc này sao?”
Lê Mạt ngẩn ra, theo bản năng kéo áo hoodie xuống, không quen lắm mở miệng nói: “Cũng, cũng được ạ. Có lẽ có người cảm thấy mặc như vậy rất ngầu.”
Nam Lăng nhạy bén bắt được điểm nàng nói là “có người”, chứ không phải mọi người đều cảm thấy mặc như vậy rất ngầu. Hắn có trực giác lời nói của Lê Mạt có ẩn ý. Nhưng hắn khá tôn trọng phụ nữ, không có truy hỏi đến cùng, chỉ cho rằng kiểu ăn mặc này của Lê Mạt và cô gái tối qua là trào lưu ở bên ngoài. “Ngồi yên nhé, chúng ta xuất phát ngay đây.”
“Vâng.”
Lê Mạt kéo cửa kính xe lên, dựa vào ghế, cảm nhận được Nam Lăng khởi động xe, bọn họ bắt đầu đi về phía đích. Xe chạy nhanh như bay, cảnh vật hai bên đường vụt qua vun vút. Gió từ cửa sổ xe đang mở bên phía Nam Lăng thổi vào tai nàng, gào thét vù vù. Lê Mạt không tự nhiên kéo lại chiếc mũ lưỡi trai, rồi lại khó chịu buông tay, luôn cảm thấy đội mũ rất không thoải mái, vành mũ ép vào khiến trán nàng ma sát đến đỏ ửng một mảng. Nàng thậm chí muốn lập tức gỡ nó xuống, vứt đi cái mũ đáng ghét này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận